Là bao ngày qua anh chẳng hay anh chẳng biết sâu tận trong tâm trí em vẫn đang cứ nghĩ suy điều gì
Em không thể trao anh niềm tin như lời nói em lại chọn cách giấu đi hết những vấn vương mãi chưa lành
Nhiều lần thắc mắc anh nghĩ rằng
Do em đã bên anh ta quá lâu
Hay do vết thương chẳng thể vá khâu
Nên anh cứ bắt mình phải tranh đấu
Từng giọt nước mắt lăn dài
Dù anh không nhắc thêm về quá khứ đâu
Nhưng trong đôi mắt em thì lại là cứ sâu
Chẳng thể khiến em quay về thế giới muôn màu
Điều mà anh muốn là mình bên nhau
Cùng em thức trắng kể cả đêm thâu
Nhiều lần cố gắng gọi tên cho dù em chẳng quên những u sầu
Người ta lo lắng điều gì thêm đâu?
Bỏ mặc ký ức lại để em lau
Điều mà anh ta nói thương xuyên yêu mình em lại là yêu rất yêu cầu
Và nếu như việc bên cạnh anh là sai
Thì sao cơn mưa cứ vương má em hoài?
Em đã tự cho mình thêm lần hai
Thì còn điều gì cố níu giữ em lại
Dặn anh phải luôn mộng mơ trong rạn vỡ anh cũng chỉ mong người luôn rạng rỡ
Khi tia nắng kia thắp lên bầu trời chiếu xuống đây soi mắt hoen em cười
Là bao ngày qua anh chẳng hay anh chẳng biết sâu tận trong tâm trí em vẫn đang cứ nghĩ suy điều gì
Em không thể trao anh niềm tin như lời nói em lại chọn cách giấu đi hết những vấn vương mãi chưa lành
Babe anh không rõ trong em còn ai từ lâu
Nhớ hay không chẳng nói một câu gì
Acting fine như là chuyện thường
Chạy đến bên anh do em tiện đường
Ước anh có thể phũ phàng hơn
Cũng ước em cho anh được yêu một lần
Giá như tất cả là thật lòng
Còn nếu không vui thì anh cũng không cần
Vậy mà tại sao anh luôn cứ hay đâm đầu vào điều không nên
Trăm khúc hát như trăm lá thư anh trao tương tư này cho em
Nguyện dành trọn riêng em vẫn chẳng phải nơi em muốn tìm đến
Khi bên anh nhưng lại tương tư ai anh biết chặng đường dài này chẳng mấy khi lâu bền
Rối bời, anh ở lại là vì điều chi
Nuông chiều, dù không cho em những tháng năm diệu kỳ
Nhớ thật nhiều, nụ hôn em give it back to me
Chấp nhận, sẽ không thêm một lần níu
Và nếu như việc bên cạnh anh là sai
Thì sao cơn mưa cứ vương má em hoài?
Em đã tự cho mình thêm lần hai
Thì còn điều gì cố níu giữ em lại
Dặn anh phải luôn mộng mơ trong rạn vỡ anh cũng chỉ mong người luôn rạng rỡ
Hoàng hôn dần buông bên cạnh anh nhưng lại nhớ khi màn mưa kia mãi tuôn khiến em cứ mang theo u buồn
Người chẳng thể nào bỏ buông hết đi
Vì con tim trót ghi tên một người đã lỡ