Tâm Sự Loài Chim Biển
Upload:Captain
Chúc các bạn glvv
NÓI LỐI
NAM: Gió thu lạnh thiếu lửa hồng sửơi ấm.
Rượu lưng bầu vẫn thấm lạnh buồng tim.
NỮ: Yêu đơn phương lòng chở nặng ưu phiền.
Tình tuyệt vọng biến anh thành hải khấu.
NAM: Diệp Thúy Oanh hiền muội.
NỮ: Thạch Vũ đại ca.
Đã ba năm rồi tiểu muội theo đại ca làm cướp biển.
Và cứ mỗi lần trời dợm trở cuối thu.
Là Vũ ca giương thuyền lại vụng Thạch Xuyên phủ.
NAM XUÂN
Ngối bơ vơ dưới nắng chiều với bầu....rượu.
Để mơ về một cô gái tên Cát Mộng Thùy.... Dương....
Như trọn đời. Chỉ có một người để nhớ thương..
Có những chiều lạnh mù sương.
Thuyền trôi dạt muôn phương.
Tiểu muội nghe một nỗi u buồn..
Như len nhẹ, vào tâm hồn.
Và trong giấc ngủ chập chờn.
Thấy bóng hình của Vũ ca.
NAM:Đời một tướng cướp như ta.
Tưởng quen, với kiếp sống hải hồ.
Nhưng ai đâu có ngờ.
Vẫn quyến luyến bóng hình xưa.
Nên lần này ta quyết định.
Neo thuyền mãi ở bến Quỳnh Sa.
NỮ:Để chờ đợi gì hỡi Vũ Ca.
NAM:Ta chờ đợi cướp xe hoa...
NÓI LỐI
NỮ: Thạch Vũ, ta nép mình dưới mõm đá này đã lâu.
Vì ta muốn ở lại đây để chờ đợi một người...
KHỐC HOÀNG THIÊN
Mà ta đã hẹn trên bến Quỳnh.... Sa...
Như buổi đầu tiên gặp gỡ.
Làm cho ta trọn đời nhung nhớ...
Người ây, đến rồi lại đi.
Như gió núi mây ngang.
NAM: Còn tên tướng cướp Thạch Vũ này.
Đã trót yêu nàng trọn ba năm.
Tại sao, nàng không chờ không đợi.
Mà đợi chờ một kẻ vô danh.
NỮ: Nhà ngươi hỏi sao thật lạ kỳ.
Vì ta yêu người ấy hơn mi.
NAM: Nhưng gã kia hắn có quyền lực gì.
NỮ: Đó là quyền lực của tình...yêu....
VC CÂU3
NAM: Thùy Dương ơi, ta trở thành tên cướp biển hung hăng chém....giết.....
Chỉ vì ta đã bị cha nàng cự tuyệt không cho ta đem tấm lòng yêu tha thiết để hiến... dâng... nàng.....
Ta ra đi với niềm cay đắng ngỡ ngàng....
Cha nàng bảo ta là tên man rợ.
Chẳng có uy quyền không sự nghiệp ở tương lai.
Từ đó ta ra đi quyết tạo dựng ngày mai.
Lấy bạo lực để tung hoành trên biển cả.
Giờ đây ta có cả một kho tàng vô giá.
Xin hiến dâng ai để hòa hiệp châu... trần...
NÓI LỐI
NỮ: Cứ mỗi lần ông đến rồi đi.
Lòng tôi như vương vấn những gì không rõ được.
NAM: Đời của tôi đã trót mang nặng kiếp giang hồ phiêu bạt.
Hết mùa xuân rồi lại đến mùa xuân.
Tôi đi, đi mãi và thấy mình như lạc lõng....
VC CÂU2
NỮ: Nếu cuộc đời của ông là gió là mây là một thứ chim trời chưa mõi cánh.....
Thì cuộc đời tôi cũng như một thứ hoa thèm ánh nắng đợi chúa xuân sưởi ấm nhụy.... hoa... vàng....
Chỉ sợ cho hoa lại sớm phai tàn....
Tôi mơ ước một mùa xuân có hoa đào trước ngõ.
Có pháo hồng nhuộm đỏ bước chân đi.
Sao ông vẫn thờ ơ chẳng hay biết điều chi.
Để cho hai chúng ta cứ mỗi người một ngã.
Ông đối với tôi hửng hờ như xa lạ.
Khi tôi nặng lòng trộm nhớ thầm... thương...
NÓI DẶM
NAM: Quận chúa ơi... Trời sinh tôi ra đã tạo cho tôi một cái khổ.
Nhận mang tình cảm của người chung quanh là cái khổ thứ hai.
Tôi không biết làm sao bây giờ.
Vì cuộc đời tôi không đáng là gì cả.
VC CÂU 3
NỮ: Chính vì vậy mà em đã yêu anh.
Em yêu anh ở sự liều lĩnh bất cần.
Em yêu anh ở cái gì khác biệt.
Em chỉ cầu mong vó một ngày anh tha thiết.
Nói là anh đã quý yêu em.
Em muốn được gục trong vòng tay anh ôm ấp.
Ru hồn mình trong hạnh phúc say sưa.
Anh ơi, chớ cuộc sống vàng son này có ý nghĩa gì đâu.
Khi mình mong đợi mùa xuân chưa thấy đến.
Chớ hờ hững với người thật tâm yêu mến.
Cho kẻ cô đơn chết trong niềm uất hận thương.... sầu....