1.
Từ khi anh thôi học,
từ khi đôi lứa đôi đời
Từ khi sông ngăn núi trở
tạ từ không nói nên lời
Từ khi gót sông hồ ngược uôi,
Ôi những đêm thật dài
hồn nghe thương nhớ ai
Một năm tìm vui nơi quan tải
chưa về một lần,
Dù chỉ một lần thôi...
2.
Tàn đêm anh chưa ngủ,
lều sương in bóng trăng gầy
Từ khi đôi ta cách trở
kỷ niệm chưa oá bao giờ
Người ơi, nếu hay rằng vì yêu
Vai áo tôi bạc màu để yên vui lối ưa
Tình kia vừa nhen tin đôi lứa
in hẹn một lời,
Dù chỉ một lời thôi...
ĐK :
Đầu uân mình quen nhau,
cuối hè mình giã từ
Mùa thu uôi quân về biên khu
Cho đến đông tàn chỉ nhận một lần thư.
Mong sau em anh hiểu,
đời lính dẫu phong trần
Nhưng yêu như yêu nhân tình
và đậm đà như chúng mình
Những đêm hẹn hò,
giận hờn rồi yêu nhau hơn.
.........................
1.
Rừng lá anh anh vây phủ đường đi
Thành phố sau lưng ôm mộng ước gì
Tôi là người vui chinh chiến dài lâu
Nên mộng ước đầu nghe như đã chìm sâu.
2.
Từ máy thâu thanh cô nàng vừa ca
"trọn kiếp yêu anh lính khổ a nhà "
Giữa rừng già nghe tiếng hát thật cao
Nhưng giữa rừng già tôi có thấy gì đâu?
ĐK :
Sao không hát cho người
giết giặc trên cầu
Khi bùn lầy mờ phai sắc áo nâu
Trong khói súng ây thành
Mắt quầng sâu mất ngủ
Tàn đêm khói lửa,
Giờ chỉ còn hai tiếng "mến anh ".
Sao không hát cho những người còn mải mê
Lá rừng che kín đường về phồn hoa
Không hát cho những
bà mẹ từng đêm nhớ con a
Hay hát cho những người
vừa nằm uống chiều qua.
3.
Rừng lá anh anh lối mòn chạy quanh
Đời lính quen yêu gian khổ quân hành
Nghe từ ngày thơ tiếng súng triền miên
Đánh giặc lâu bền cho non nước bình yên.
4.
Lời hát in gây rung động thật lâu
Đừng hát như chim giữa rừng lá sầu
in thật lòng trong câu hát đầu môi
Như lính giữa rừng yêu lá thấp mà thôi
Như lính giữa rừng yêu lá thấp...mà thôi