Tân cổ: Bên Bến Sông Buồn- dây đào
Nhạc: Khánh Đơn
Lời Cổ: Lý Bông Dừa
Chép lời & Upload: Thảo Trinh- ID: 62070317812
--Chúc Các Bạn Giao Lưu Vui Vẻ--
TÂN NHẠC:
Đứng bên sông buồn,
em lặng nhìn
con đò dần trôi.
Đò giờ xa xôi,
như là anh
cũng xa em rồi.
Bởi đã có người,
khiến cho lòng
anh giờ đổi thay.
Anh quên hẹn thề,
để xây mộng
hạnh phúc cùng ai.
Nhớ sao hôm nào,
anh bảo rằng
cho dù ngày sau.
Dù là đi đâu,
anh và em
vẫn như ban đầu.
Dẫu có thế nào,
vẫn yêu hoài
không để mất nhau.
Thế nhưng bây giờ,
còn mình em
đứng ôm nỗi sầu…
Ϲò lớn cò baу
nên bâу giờ
anh cũng đổi thaу.
Nào có bận tâm
bao lần em
giữ chân anh lại.
Nước mắt nhạt nhòa,
em nghẹn ngào
nhìn anh chốn xa.
Ϲó уêu nhau rồi
lúc mất nhau
mới thấу đau lòng.
Nhớ thương con đò,
em gầу gò
bao ngàу buồn hiu
Giờ thì bên ai,
trong lòng anh
lãng quên em rồi
Ϲó lẽ suốt đời,
chẳng bao giờ
em còn thấу vui
Lỡ mối duуên rồi,
em âm thầm
riêng mình mà thôi.
Ϲó lẽ suốt đời,
chẳng bao giờ
em còn thấу vui
Lỡ mối duуên rồi,
em âm thầm…
riêng mình mà thôi…
Vọng cổ CÂU 1:
Anh ơi!
Chiếc xuồng nhỏ bên sông
vẫn đợi nắng hừng đông
khua mái dầm theo con…
…nước…
Em ước mình sao
tình ngọt ngào như câu hát
chung bến yêu thương
ta hẹn ước…
…không…
…rời…
Sao giờ chỉ mình em
trong mưa gió tơi bời…
Mấy nhánh bần xanh
cũng rã rời xa cội,
con chim sáo lạc đàn
khóc gọi bạn khàn hơi.
Mùa lũ lại về
chiếc xuồng nhỏ chơi vơi.
Em nhớ lắm những ngày mưa
cùng giăng câu thả lưới.
Tổ ấm đơn sơ
nhưng mặn nồng chăn gối.
Khi phú giàu sang
người phụ nghĩa vong tình…
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG:
Chiều từng chiều nơi đây.
Trên bến sông
đợi chờ trông bóng ai..
Người ta
đổi thay lâu rồi,
em dại khờ
buồn nhung nhớ.
Tình vợ chồng trăm năm,
ai nỡ đem
chôn vùi thiên thu,
Bởi do kim tiền
cuốn theo giấc mơ phù du.
Bởi thân em nghèo,
hoa hèn nắng mưa đồng bưng.
Phai tàn rồi hương xuân,
ong bướm cũng bay xa.
Anh đã chán chê quê nghèo,
đi tìm giàu sang.
Anh bỏ quên tình em.
Lạc lối về xưa.
Quên mái dầm
nhịp theo tiếng hò.
Quên kỷ niệm
cùng nhau đắp bồi…
Đã hết yêu thương
giữ làm gì.
Người đi như nước trong ly
đổ rồi anh hỡi.
Xót thương thân phận
giữa dòng đời trôi,
khác chi bọt bèo
lạc loài ngoài khơi,
người ơi thấu chăng?
Vọng cổ CÂU 5 + Kết CÂU 6:
Lẻ bóng cô đơn
sợ mưa dầm rã rít,
sợ cung đàn ngân nga
giai điệu khúc thương sầu…
Sợ tiếng thời gian
gợi nhắc thuở ban đầu…
Để những đêm về
em nghẹn ngào ôm gối lẻ,
trách con thạch sùng
nó tắc lưỡi suốt năm canh.
Chiếc xuồng nhỏ chở đầy
thương, trách, giận hờn anh,
nên mòn mỏi rêu phong
bên bờ sông kỷ niệm.
Người thương ơi
chút hoài mong tắt liệm.
Đem hết dư âm
nhuộm tím bến sông buồn(-)
Anh có về nơi
miền nhớ hay không?
Người cũ vẫn còn thương
thêm cõi lòng băng giá.
Bao mùa nước lên
một mình em chèo lái.
Bên bến sông buồn
còn vương lại khối tình quê..//.
--Chúc Các Bạn Giao Lưu Vui Vẻ--