menu-iconlogo
logo

Đều Giống Như Nhau

logo
Letras
Sao cứ phải sợ người khác buồn

Trong khi mình lại vô cùng tệ

Trải nghiệm qua từng nỗi đau

Thói quen chẳng còn như thường lệ

Thay vì bên em như lúc trước

Anh quen dần với việc đơn phương

Chẳng còn đợi em trước ngõ

Từng chiều dạo bước ngắm hoàng hôn buông

Oh nỗi buồn thì cũng không khác mấy

Điện thoại từng hồi chuông ngân

Luôn hy vọng chờ mong bắt máy

Đã từng xem như người thân

Từng bước qua quãng thời xuân

Tin nhắn không còn hồi âm

Lần cuối nói chuyện anh cũng thấy được

Nỗi buồn sâu trong mắt ấy

Em đã chẳng còn chút niềm tin

Anh rời đi là cách tốt nhất

Trả em về lại với phút bình yên

Như điều mà em mong muốn

Anh trở về với căn phòng buồn

Chơi vơi đứng ngoài ban công

Nhìn hạt mưa rơi vỡ trên lòng đường

Mình còn gì nữa đâu

Sau những lần bỏ lỡ nhau

Anh nghĩ anh sẽ ổn

Theo thời gian

Sẽ làm cho tim mình đỡ đau

Không phải bản nháp

Em cũng chẳng còn cảm giác

Còn tình yêu dành cho em

Lại chính là điều mà anh can đảm nhất

Giờ những cảm xúc đã chai sần đi

Giờ đâu thể khóc ướt hai hàng mi

Có những đắm say chỉ được một thời

Rồi lại vụn vỡ đau thương cả đời

Giờ đâu muốn lớn

Trưởng thành chỉ thấy cô đơn

Nhưng anh cám ơn những ngày

Đôi ta sống chung một thời

Thật lòng vì nhau

Từng nghe ve hát

Phượng nở dưới sân trường

Từng có quá nhiều hoài bão

Trước khi được nỗi buồn nuôi lớn tâm hồn

Từng có đổ vỡ

Từng có những lần uống thật say

Thôi thì

Tình yêu đâu phải ai cũng gặp may

Anh cảm thấy mình đã đủ lớn

Khi đã quen với việc ngủ sớm

Và cũng đã quen với những buổi tối

Một mình cô đơn

Có cơn mưa ngâu vừa đến chưa lâu

Nếu không có em

Thì mọi cảnh vật xung quanh đều như nhau

Nên anh đã sống dần thực tế hơn

Không còn những giấc mộng viển vông

Ném đơn phương xuống biển Đông

Khi nhận thấy ta không cùng điểm chung

Cảm thấy không nơi nương náu

Giữa dòng đời vạn lối mênh mông

Những lời mà anh luôn chôn giấu

Có khi nào chạm tới em không

Mỗi người một cuộc sống riêng

Ai thèm nhớ đến anh

Họ đi tìm niềm vui

Tìm những người giống em

Còn những người giống anh

Không còn lối để thoát

Ai lại muốn cứu rỗi một người

Có những nỗi buồn chiếm lấy thể xác

Giờ những cảm xúc đã chai sần đi

Giờ đâu thể khóc ướt hai hàng mi

Có những đắm say chỉ được một thời

Rồi lại vụn vỡ đau thương cả đời

Giờ đâu muốn lớn

Trưởng thành chỉ thấy cô đơn

Nhưng anh cám ơn những ngày

Đôi ta sống chung một thời