Ôi,Tình mẹ bao la,Trên thế gian chẳng gì sánh qua
Dù cho biển sâu, sông dầy Cũng không đong đầy, tình Mẹ hiền lai láng
Mẹ là vầng thái dương.Soi bước con trên nẻo đường chông gai
Bao nhọc nhằn gian lao Mẹ quản chi Miễn con nên người Mẹ hiền xiết bao mừng vui
Tình Mẹ dành cho con To lớn vô biên Con biết sao đáp đền cho trọn thâm ân
Ôi ước mong sao Mẹ mãi trường niên Con xin nguyện cầu cho mẫu từ,
Sống an lành thảnh thơi tuổi già....
Thương lắm ai ơi Dáng Mẹ hiền,Dù cho đi khắp thế gian.
Tận cùng trời đất Cũng không thể nào Con tìm đâu ra
Ân đức cao dầy Suốt cả đời con, xin nguyện khắc sâu
Ôi,,,Nói sao cho vừa? Ơn Người sinh ta,Bao la biển trời, cao tựa bằng non
Nuôi con nên người tài ba cả đời Mẹ gian lao Đạo làm con Phải giữ tròn chữ hiếu nhi
Hỡi.,,Hỡi ai đang còn, Mẹ hiền bên ta...Hãy yêu thương Người, chớ lìa xa
Lỡ mai Mẹ chẳng còn, Thì con,khác chi đờn dứt dây
Ơi người ơi ơn sinh thành xin khắc ghi
Xa cách quê hương,Nay đã bao thu rồi Con vẫn chưa trở về Làng quê cũ thân thương
Quê hương tuổi thơ lớn dần Thuở thiếu thời đến khi thành nhân
Từng chiều,nơi miền xa thẳm Tâm con hướng về Vùng quê nhỏ bé thân yêu
Tuổi thơ với bao ngọt bùi Có tình Mẹ chắt chiu ngày đêm
Thương sao vóc Mẹ hao gầy Bởi tháng ngày dãi nắng mưa
Mẹ ơi Con mãi không quên Tiếng ru êm đềm năm xưa Giấc trưa ơi à,, à ơi
Nơi phương trời mờ xa. Nhớ Mẹ hiền khôn nguôi
Mẹ hiền yêu ơi Con kính dâng ngàn lời yêu thương
Ước mong sao, Mẹ mãi sống đời Nụ cười luôn nở trên môi Người
Ở phương xa Con nguyện cầu Mẹ được bình an
Thương Mẹ hiền Một đời gian nan Vào mùa vu lan,,Nhớ về mẫu thân.
Lòng thành tâm,, Con kính dâng ngàn nụ hoa thắm
Thắm trong tim, tình sâu nghĩa nặng Mẹ hiền như, ánh trăng đêm rằm.
Là vầng dương, sáng soi con mình Là quê hương, chứa chan thâm tình!