Ta lang thang giữa chốn đông người
Ta phiêu du tựa như mây trời
Có đôi chút nhớ thương đầy vơi
Ta lang thang giữa nơi xa vời
Ta loay hoay tìm
Một chút ấm êm, còn đâu
Yêu là yêu mà xa là xa
Quên là quên đi
Chút tình ta vội vã
Tình yêu là như thế sao
Nhớ là thương mà thương là yêu
Mà sao giờ đây cứ mãi
Suy nghĩ nhiều vì ai
Hôm nay có lẽ mặt trời vẫn trên
Đỉnh đầu như thường nhật
Tất cả mọi thứ như không thay đổi
Chỉ mỗi anh lạ lùng nhất
Cố tường thuật lại một phần nào
Tâm trạng ủ dột anh ngày qua
Bằng cách đưa mắt lên bầu trời rộng
Dưới thảm cỏ xanh đầy hoa
Lấy khung giờ để trở về nhà
Là khi ánh đèn rọi trên áo
Cũng chẳng thể nhớ điều gì
Làm trong một chốc
Ta quên vội tên nhau
Những đêm ngã ba đường ngồi yên sau
Kể em về chuyện đã qua
Mà thôi nhắc lại làm gì chuyện đã xa
Khi người đã cũ nhưng cuộc tình
Ngỡ như vừa vài giây trước
Đã từng có lúc một góc phòng ngủ
Anh chấp lại đôi bàn tay ước
Rằng chia ly chẳng là món nợ
Phải trả cho những lần cãi vã
Và thứ lưu giữ kĩ càng là em
Chứ không phải điều làm day dứt
Vắng một nụ cười là cả một thời
Anh chọn nhắm nháp phút ban đầu
Chọn lấy hai gam đen trắng
Để điểm tô lên trên những trang màu
Lại một lon bia được khui bởi anh
Một quán cóc riêng mình
Một ngày của anh đóng lại như thế
Một thoáng chốc yên bình
Em ơi
Đừng chờ đợi một điều gì nữa
Yêu nhiều kia trôi theo
Từng câu hứa nhạt nhòa
Như bóng em đi
Đừng chờ đợi chờ đợi chờ đợi nữa
Tháng ngày xưa ngày xưa
Đã đi xa vội vã vội vã
Ta lang thang giữa chốn đông người
Và ta phiêu du tựa như áng mây trời
Có chút nhớ thương kia đầy vơi
Ta lang thang tựa như xa vời
Ta loay hoay tìm một chút ấm êm
Còn đâu
Từ hàng ghế sau cùng anh
Phóng tầm nhìn của mình ra đại lộ
Ngồi trên xe cả ngày dài nhưng
Ngỡ chỉ vừa một hai cây số
Xe lăn qua những cung đường
Những quán phiền muộn anh từng gửi
Lại và khi trong một khoảnh khắc
Mọi quy tắc đều là sai
Anh nhắm hai mắt
Để cuộn phim trong đầu dần tua ngược
Dành phần thắng trong mọi thứ
Nhưng đứng trước em là thằng thua cuộc
Đeo tai phone để tựa phim ấy
Được có thêm chút âm thanh
Là bản tình ca anh viết cho em
Mà sẽ chẳng giá nào mua được
Tiếng chuông báo còn 200m
Là đến trạm dừng cuối
Anh bước xuống xe
Bên lồng ngực trái
Hơi thở như đứt quãng từng hồi
Phía đằng xa ngày đang dần tắt
Ánh dương cũng đã bớt rạng ngời
Bánh xe lại lăn trên đường nhựa
Len lỏi tia sáng cuối của mặt trời
Anh khoác balo lên vai
Quay đầu đi tiếp hai giờ sau
Vẫn như hôm qua là cà trên phố
Về nhà cũng có ai chờ đâu
Lại một lon bia được khui bởi anh
Một quán cóc riêng mình
Một ngày của anh đóng lại như thế
Một thoáng chốc yên bình
Đừng chờ đợi một điều gì nữa
Yêu nhiều kia trôi theo
Từng câu hứa nhạt nhòa
Như bóng em đi
Đừng chờ đợi chờ đợi chờ đợi nữa
Tháng ngày xưa ngày xưa
Đã đi xa vội vã