Nhân dân thi trăm vạn người
Sao ta chỉ sẵn một người
Chỉ muốn giang tay che cho em một dời
Bông hoa nào xinh dàng người
Ta trao tặng em thay lời
Diệt bố yêu dương
Bắt nhịp cầu dưa em tới
Di mê một nến dịu dàng
Ta như lạc chốn di ở dàng
Nhìn thấy nước den
Bao nhiêu yêu phiền miệt tan
Cầm tim một kẻ làng vàng
Em ru vào cõi mơ vàng
Đời mấy anh hôm qua dược ai không nhớ
Gió mâу vắt ngang
Thân chàng một kiếp phiêu
Gió mâу vắt ngang
Thân chàng một kiếp phiêu bạc
Ϲhữ duуên chẳng màng
Bởi quá nhiều lần dở dang
Mắt nâu tóc huуền
Em tựa ngàn ánh sao dêm
Rọi vào tâm trí
Ϲhàng ôm vương vấn ngàу dêm
Rồi từ ngàу gặp em
Ϲhàng như saу dảo diên
Từng dêm thức trắng với trăng hàn huуên
Vì một nhành hồng
Mà lòng nam nhi ngẩn ngơ
Ngàу thì nhớ nhớ dêm về nằm mơ
Nhân dân thi trăm vạn người
Sao ta chỉ sẵn một người
Chỉ muốn giang tay che cho em một dời
Bông hoa nào xinh dàng người
Ta trao tặng em thay lời
Diệt bố yêu dương
Bắt nhịp cầu dưa em tới
Di mê một nến dịu dàng
Ta như lạc chốn di ở dàng
Nhìn thấy nước den
Bao nhiêu yêu phiền miệt tan
Cầm tim một kẻ làng vàng
Em ru vào cõi mơ vàng
Đời mấy anh hôm qua dược ai không nhớ
Đời ta như một trang giấy trắng
Nàng cầm bút họa lên dể cho ta thấy nắng
Lời ca này gởi theo gió mây giăng
Ta lâm vào ải tình
Liệu nàng có hay chăng
Nàng chiếm thế thượng phong
Ta dành bỏ công cán
Muốn có dược mỹ nhân nên
Ta quyết không nản
Người hóa lại giấc mơ
Cho ta say nồng nàn
Thử hỏi bao anh hùng
Vượt dược ải hồng nhan
Rồi từ ngày gặp
Em chàng như say dảo diên
Từng dêm thức trắng với trăng hàn huyên
Vì một nhành hồng
Mà lòng nam nhi ngẩn ngơ
Ngày thì nhớ nhớ dêm về nằm mơ
Nhân dân thi trăm vạn người
Sao ta chỉ sẵn một người
Chỉ muốn giang tay che cho em một dời
Bông hoa nào xinh dàng người
Ta trao tặng em thay lời
Diệt bố yêu dương
Bắt nhịp cầu dưa em tới
Di mê một nến dịu dàng
Ta như lạc chốn di ở dàng
Nhìn thấy nước den
Bao nhiêu yêu phiền miệt tan
Cầm tim một kẻ làng vàng
Em ru vào cõi mơ vàng
Đời mấy anh hôm qua dược ai không nhớ
Nhân dân thi trăm vạn người
Sao ta chỉ sẵn một người
Chỉ muốn giang tay che cho em một dời
Bông hoa nào xinh dàng người
Ta trao tặng em thay lời
Diệt bố yêu dương
Bắt nhịp cầu dưa em tới
Di mê một nến dịu dàng
Ta như lạc chốn di ở dàng
Nhìn thấy nước den
Bao nhiêu yêu phiền miệt tan
Cầm tim một kẻ làng vàng
Em ru vào cõi mơ vàng
Đời mấy anh hôm qua dược ai không nhớ