Cùng trang cùng lứa chúng tôi
cùng đơn vị thương mến nhau
chung một toán
Giã từ Sài Gòn yêu nửa
đêm tâm sự lính kiếp tha
hương độc hành
Vui chung cuộc hành trình
phong sương chưa lần bước
ba tháng dài được là bao
Hỏi em em lại khóc bàn tay
xin níu lại xin thời gian
chưa qua mau.
Ngày xa thành phố nỗi vui
cùng nỗi buồn đầy ấp ba-lô
nặng lắm
Tám thằng trong chúng tôi
đứa nghiêng vai ngồi tiếc
nuối đứa khoanh tay nhìn trời
Xa nhau trong vài giờ không
gian thì lại cách ngút ngàn
rồi em ơi
Gió Sông Hương lạnh lắm phải
chăng sông núi lạnh hay tại vì
anh xa em
Bao nhiêu thương nhớ giăng đầy
Bọn tôi cũng ngượng cười mà
lòng nghe buồn riêng vấn vương
Khói thuốc chưa từng châm mồi
Chưa từng quen mùi mà giờ thì
nghe ấm môi.
Đêm nay viết cánh thư tình
Đêm đã khuya rồi mà lời lòng
chưa vừa ý
Giờ buồn người ở phương xa
Vẩn vơ từng đêm qua.
Đời trai nghiệp lính biết đi là
gian khổ nhưng vẫn đi cho
thoải chí
Mấy thuở được làm quen đó
đây sông cùng núi chia xẻ đau
thương ngọt bùi
Cho nên dù người thương cho
nên dù người nhớ ba tháng dà
i được bao nhiêu?
Có yêu thương thành phố phải
yêu thương núi rừng mới là
người trai “Hiên Ngang”... .! ! !
Bao nhiêu thương nhớ giăng đầy
Bọn tôi cũng ngượng cười mà
lòng nghe buồn riêng vấn vương
Khói thuốc chưa từng châm mồi
Chưa từng quen mùi mà giờ
thì nghe ấm môi.
Đêm nay viết cánh thư tình
Đêm đã khuya rồi mà lời lòng
chưa vừa ý
Giờ buồn người ở phương xa
Vẩn vơ từng đêm qua.
Đời trai nghiệp lính biết đi là
gian khổ nhưng vẫn đi cho
thoải chí
Mấy thuở được làm quen đó
đây sông cùng núi chia xẻ đau
thương ngọt bùi
Cho nên dù người thương cho
nên dù người nhớ ba tháng dà
i được bao nhiêu?
Có yêu thương thành phố phải
yêu thương núi rừng mới là
người trai “Hiên Ngang”... .! ! !
Có yêu thương thành phố phải
yêu thương núi rừng mới là
người trai “Hiên Ngang”... .! ! !
Có yêu thương thành phố phải
yêu thương núi rừng mới là
người trai “Hiên Ngang”... .! ! !