Thoại:
(NAM): Kìa Quyên...
Sao tự dưng em
lại tránh mặt anh
Em có biết là anh
nhớ em lắm không Quyên
(NỮ): Anh Điền... thôi anh về đi
Đã đến lúc mình
nên dừng lại rồi anh à
(NAM): Em vừa nói gì vậy Quyên
Em không còn
yêu anh nữa sao
Hay là em đã thay lòng
đổi dạ rôi hả Quyên...
NAM AI:
(NỮ): Anh Điền...
Anh Điền ơi...
Em vẫn tha thiết...
yêu...
anh...
Bằng niềm tin
bằng cả trái tim mình
Tình không hề đổi thay
Nhưng nghịch cảnh an bày
(NAM): Sao em buồn
em nói tiếng chia tay
Đã yêu rồi
thì đâu dễ nhạt phai
Dẫu anh có gia đình
Nhưng em chính là niềm vui
(NỮ): Anh yêu em
vì phút lạc lòng
Chỉ ghé nhờ
nghỉ tạm bên em
Như gió thoảng qua mành
Tình vay mượn thôi anh
(NAM): Không...
Anh yêu em
câu tình chông nghĩa vợ
Ta gặp nhau
là duyên nợ trên đời
Em ơi khi đã yêu rồi
Đừng thốt lời chia tay...
VC_1:
(NỮ): Anh ơi em biết phải
làm sao khi đứng giữa
hai bên tình và lý...
Em mù quáng yêu thương
Không kịp nhận ra
trái tim mình lầm lỗi
Làm kẻ thứ ba em nông nổi..
bước...
sai...
đường...
Thôi về đi anh
đừng gieo cảnh đoạn trường...
(NAM): Quyên ơi lý lẽ con tim
yêu thương nào có tội
Anh lỗi đạo làm chồng
nhưng thật dạ yêu em.
(NỮ): Anh đâu hiểu rằng
lòng em dằn xé bao đêm
Em lấy tư cách gì để ghen
dẫu tim mình luôn ích kỉ
Anh về với gia đình
em chỉ gượng cười suông
Gạt nước mắt quay lưng
ôm nỗi buồn duyên số...
NÓI DẶM:
Quyên ơi...
Anh đã vô tình
để em âm thầm đau khổ
Bây giờ anh biết phải làm gì
Để bù đắp cho em đây...
Câu 2:
Em đã trao anh
tấm chân tình trọn vẹn
Cay đắng riêng mang
hỗ thẹn kiếp chung chồng...
Đừng khóc nữa em ơi
anh xót dạ đau lòng...
(NỮ): Em tự dấn thân
nên không hờn không trách
Em vay mượn chữ tình
vì khao khát mộng yêu thương
Định số an bày
thôi mỗi đứa một phương
(NAM): Anh không thể quên em
xin em đừng xua đuổi
Nghịch cảnh hôm nay
anh là người có lỗi
Em hãy rộng lòng
tha thứ tội cho anh....
THOẠI:
(NỮ): Phải rồi...
Anh có tội
Em có tội...
Và cả ba chúng ta...
đều có tội...
Anh yêu em
anh lỗi đạo với vợ con
Em yêu anh
em gây ra bao điều oan nghiệt
Vợ anh vì tin chồng
nên không giữ chặt trái tim anh...
Anh Điền ơi...
Chúng ta hãy xem chuyện tình
vừa qua chỉ là cơn ác mộng
Về đi anh...
Thôi anh hãy về đi...
VC_5:
(NAM); Em ơi anh đâu phải
là sỏi đá vô tri
Mà không hiểu không đau
trước cảnh tình ngang trái...
Oan nghiệt hôm nay
ai sắp bày trên dương thế
Để kẻ ra đi ôm mãi...
khối...
tơ...
vò...
Bão tố phong ba
trôi dạt kiếp con đò....
(NỮ): Thiên hạ thường hát câu
chồng mê vợ bé
Chớ mấy ai hiểu dùm
phận làm lẽ đâu anh.
(NAM): Nửa muốn quay về
để em được bình an
Nhưng anh không nỡ quay lưng
nhìn em đang ngấn lệ
Em đến bên anh
cuộc đời ban ân huệ
Chung gối chung chăn
thì đâu dễ quên người...
LÝ CÁI MƠN:
(NỮ): Buồn... hôm nay..
thời gian bôi xóa
Vết xước trong tim
sẽ lành nỗi đau tình sai
Hãy quên em
về bên ấy ấm êm trọn đời
(NAM): Đành sao em
nói lời chua cay
Em nén đau từ ly
Anh xé lòng
nghe đất vụn trời tan...
Câu 6:
(NỮ): Em trả cho ai
chút hương thừa vay mượn
Anh hãy về đi
vương vấn chỉ thêm buồn...
Chuyến xe tình
em đến trễ vê sau
Nên chấp nhận thương đau
đứng bên lề chờ đợi
Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu lời đắng cay.