Nhớ thương tình nhân
Năm xưa rời xa ta rồi
Hồn em nát tan trôi theo
Áng phù vân mây trời
Làn tóc xanh hóa thành bạc phơ
Hồi ức khi bên người ngày thơ
Làn khói sương theo tiếng đàn tranh
Vang trong đêm nguyệt soi tửu sầu
Người đau thương lại là người say
Kẻ không say lại không thương mình
Anh bạc tình thì không vấn vương
Em chân thành mà lòng vẫn thương
Ngàn lời ong bướm không
Bằng bàn tay anh giữ em lại
Thuyền người sang bến
Đò bình yên để sánh duyên cùng ai
Giang sơn đưa bóng anh
Đi em vẫn sẽ đứng đây đợi
Một lòng vẹn nguyên sắc
Son dù cho hương sắc tàn phai
Hương tóc ai mê man ngày qua
Bước chân ai từ khước rời xa
Giấc mơ nhòa phai thắt đau lòng ta
Hẹn thề đôi tay ai xóa
Bình yên nào hai ta từng xây đắp
Ngày chia ly mắt anh còn cay lắm
Hoàng hôn bơ vơ đơn côi
Riêng mình ta nhớ thương
Bóng ai trong âm thầm
Sợi tơ duyên hồng cũng đã đứt rồi
Gót hồng sen ai cũng đã thay lối
Kiếp tình tan em đã dứt rồi
Anh chơi vơi giữa nơi bao mây trời
Kẻ bạc tình không bao giờ khóc
Kẻ đau lòng đêm ngày khóc than
Thôi đã hết rồi ân tình nghĩa đoạn
Ngàn lời ong bướm không
Bằng bàn tay anh giữ em lại
Thuyền người sang bến
Đò bình yên để sánh duyên cùng ai
Giang sơn đưa bóng anh
Đi em vẫn sẽ đứng đây đợi
Một lòng vẹn nguyên sắc
Son dù cho hương sắc tàn phai