KẺ CÔ ĐƠN
Nhiều khi tôi muốn bỏ đi thật xa
Bạn thân ngoảnh đi như người xa lạ
Người mình bao năm chăn gối
Bây giờ còn dối gian nhau
Mấy ai trong đời hiểu thấụ.
Tiền khô cháy túi có ai hiểu ta
Nhiều khi bỏ đi như kẻ không nhà
Đọa đày trong cơn men đắng
Ôi! Đời còn lắm phong ba
Biết bao ước vọng trôi qua.
ĐK: Còn nhớ bao năm xa rồi
Đời vui tuổi đó rong chơi
Chưa yêu đương,
chưa lần thương nhớ một người
Bây giờ tình đến với tôi,
như mây hững hờ mây trôị.
Từ khi biết nhớ, biết thương rồi yêu
Là khi biết đau, biết khổ trăm điều
Người đời điêu ngoa, gian dối
Ưa thèm phù phiếm xa xôi
Có chăng chỉ là mơ thôi...
Tiền khô cháy túi có ai hiểu ta
Nhiều khi bỏ đi như kẻ không nhà
Đọa đày trong cơn men đắng
Ôi! Đời còn lắm phong ba
Biết bao ước vọng trôi qua.
ĐK: Còn nhớ bao năm xa rồi
Đời vui tuổi đó rong chơi
Chưa yêu đương,
chưa lần thương nhớ một người
Bây giờ tình đến với tôi,
như mây hững hờ mây trôị.
Từ khi biết nhớ... biết thương... rồi... yêu...
Là khi biết đau, biết khổ trăm điều
Người đời điêu ngoa, gian dối
Ưa thèm phù phiếm xa xôi
Có chăng chỉ là mơ thôi...
Người đời điêu ngoa, gian dối
Ưa thèm phù phiếm xa xôi
Có chăng chỉ là mơ thôi...
Người đời điêu ngoa, gian dối
Ưa thèm phù phiếm xa xôi
Có chăng chỉ là mơ thôi...