Ngày bé thơ ngây
Đâu hay biển trời đầy lo âu
Giờ lớn khôn rồi
Lại mong trở về ngày thơ ấu
Khi lớn gặp nhiều thương đau
Khi biết lòng người thâm sâu
Mới thấu sự đời
Nơi tồn tại lắm cơ cầu
Lạc giữa dòng người bon chen
Mấy phen ta vướng bụi trần
Lọc lừa hơn thua
ganh đua ái ố
Giữa dòng đời sóng xô
Ta như con thuyền không bến
Mãi Lênh đênh
Ngắm sự tình thay trắng đen
Thân ta dựa dẫm nơi trần gian
Thấm hơi sương tàn
Trải bao lầm than
Ngẫm đời trái ngang
Phong ba tựa giấc mơ phiêu bồng
Thoáng qua chỉ ta ôm mộng
Nhìn đời thực hư bất công
Mấy ai thật lòng…
Eva húi
Giữa thiên hà bao la
Thân ta chỉ tựa hạt cát
Đến rồi vội đi vô định thiên ý
Thoáng nhìn đời bằng đôi mắt tinh tường
Nhưng sao vẫn bị thương
Vô thường kiếp nhân sinh
Ở nơi cõi tạm
Thân ta dựa dẫm nơi trần gian
Thấm hơi sương tàn
Trải bao lầm than
Ngẫm đời trái ngang
Phong ba tựa giấc mơ phiêu bồng
Thoáng qua chỉ ta ôm mộng
Nhìn đời thực hư bất công
Mấy ai thật lòng
Buông bỏ hồng trần
Đến lúc dừng chân
Không oán trách không ôm hận
Sinh tử bù trừ ta giữ từ bi
Đêm yên giấc tâm bình an
Hãy như là một đóa Sen
Gần bùn nhưng chẳng hôi tanh
Lợi danh liệu khi khép mi
Có mang được đi
Thân ta dựa dẫm nơi trần gian
Thấm hơi sương tàn
Bước qua ngổn ngang
Giữa đời trái ngang
Phiêu du một kiếp cõi ta bà
Đúng sai mấy ai nhận ra
Trần gian chỉ là ghé qua
Trước khi về nhà.