Thời thịnh thế vô song
Hoa bay tựa như mộng đời nhân thế truyền tai
Hoàng triều bức tranh kia nguy nga giờ đã tan biến
Bạch y bước trong đêm mưa rơi
Mặt nạ ấy rơi xuống lầu cao
Khoảnh khắc ấy thảo nguyên đã hóa bụi bay
Tại lễ Thượng Nguyên đèn trời
Thiên sơn vạn thủy mơ màng
Trường kiếm trong tay bạch y cầm hoa
Thiên hạ cuồng ngôn
Từ đó ánh mắt đổi lấy
Nhớ nhung người trăm ngàn năm
Thời gian trôi ta lại mong đến ngày sau gặp nhau
Hồng y dưới mưa nhiễm huyết y quỷ hay là thần
Phương Tâm nhiễm máu tang thương sao cứu được vạn chúng
Cành vàng lá ngọc khi đó phi thăng bao ngạo nghễ giữa trời
Người tại vô gian đến tâm cũng vậy thôi
--------------
Bạch y xuống nhân gian không còn người thân độc cô giữa chốn trần ai
Hồng y rước tân nương trong đêm tại ngọn núi ấy
Bạch y bước trong đêm mưa rơi
Mặt nạ ấy rơi xuống lầu cao
Nhìn người xưa vinh quang chợt hóa thành không
Từng ánh thiên đăng trong đêm
Tỏa sáng hơn ba ngàn đèn
Quần áo đơn sơ của người làm cho thiên hạ cười chê
Tỉnh giấc quay đầu nhìn ai?
Chúng sinh cũng đã rời xa
Cả nhân thế thiên hạ chẳng ai bằng gương mặt ấy
Hồng y dưới mưa nhiễm huyết y quỷ hay là thần
Phương Tâm nhiễm máu tang thương sao cứu được vạn chúng
Cành vàng lá ngọc khi đó phi thăng bao ngạo nghễ giữa trời
Người tại Vô Gian đến tâm cũng vậy thôi
Nhìn về trước kia, có yêu hận vẫn hay là người
Ngàn vạn năm nữa biết sao ai vui cười cạnh bên
Hồng y trước mặt hướng đóa hoa kính cho một người trong lòng
Tại Thiên Đăng quán với người mãi cạnh bên
-------The end--------