Mênh mông không còn em anh như lạc vào con đường quen
Tìm hoài mà chẳng thấy lối anh về.
Nhịp cầu ngày ngày đong đưa thuở ấy nắng trưa mưa chiều
Em dịu dàng tóc mấy còn thưa.
Gieo cho vấn vương nhưng lại ôm thêm bao gió sương
Em đi rồi .. gió mây ngập lối
Thêm sầu thêm buồn thương thân mình mi thêm nhòa
Tình duyên ai lấy mà cho.
Thà là người cứ nói một lời giờ đã có ai bên đời
Dẫu cho anh vẫn còn nhiều lần ngập ngừng chưa nói
Đoạn tình tương lai nay dở dang chờ ai vẫn thương ai vô vàn
Hợp rồi tan ... ai biết mai đây lỡ làng.
Trao nhau tình yêu thật nhiều
Rồi mang đớn đau ai chịu
Mưa vẫn rơi ...ướt áo xưa hững hờ
Đồng lên xanh thêm xanh
Tình em vẫn quên đi anh
Cố xóa hết những gì ta đã từng yêu.
Anh vẫn thường hay mơ thứ không có trên đời
Như hạnh phúc nơi em anh không thể chạm tới
Một kẻ nghệ sĩ khờ lại vô tình viết thành thơ
Say đắm cả cuộc đời để giờ trái tim tan vỡ
Tình vội vàng chia xa nhanh
Lá chưa héo xa lìa cành
Sương mai còn vương ánh
Sao em nỡ vội vàng buông tay anh
Thương nhớ đành thôi
Anh vẫn đây ngồi ôm hoài ký ức
Mặc kệ thời gian trôi.
Người làm chết trái tim ta buồn rầu
Để khóe mắt thâu thêm nặng sầu
Rượu cay giờ tràn ly ai uống cho thật nhớ một người không ở đây
Thật khó để quên nhưng người cũng đã quên rồi
Xa thật xa bóng ai nhẹ nhàng trôi.
Thà là người cứ nói một lời giờ đã có ai bên đời
Dẫu cho anh vẫn còn nhiều lần ngập ngừng chưa nói
Đoạn tình tương lai nay dở dang chờ ai vẫn thương ai vô vàn
Hợp rồi tan ... ai biết mai đây lỡ làng.
Trao nhau tình yêu thật nhiều
Rồi mang đớn đau ai chịu
Mưa vẫn rơi ...ướt áo xưa hững hờ
Đồng lên xanh thêm xanh
Tình em vẫn quên đi anh
Cố xóa hết những gì ta đã từng yêu.
Bước đi anh không trách em đâu chỉ là ướt mi nên đôi mắt vương sầu
Duyên không nợ thôi mình đành xa nhau lời cay đắng đó mang thêm bao nghẹn ngào
Sống thật hạnh phúc sau những ngày xa anh đừng chúc anh hạnh phúc khi duyên đã không thành
Cứ nghĩ là sẽ giữ được em mãi trong vòng tay bất chợt anh mới nhận ra em xa lúc nào đâu còn đây.