Đừng kề cùng gió, gió sẽ xao động rừng cây
Đừng kể với mây, mây sẽ đem mưa đến đây
Đừng kể với ai về điều ta giấu, chẳng một ai hiểu cho mình đâu
Giữ đây trong lòng thôi, em khóc cho những ngày đã trôi
Chỉ một bài hát, em cũng không thể thành câu
Chỉ một tiếng ca, cũng chẳng thể vang như lúc bắt đầu
Điều em trọn yêu và yêu duy nhất, điều làm em vẫn luôn tự hào
Lại cứ thế vẫn rời bỏ em đi, cứ khiến đêm hằng đêm ướt mi
Và em đã cố, và em đã cố đứng lên mỗi khi gục ngã
Và em đã khóc, và em đã khóc, đã đau rất nhiều hôm qua
Và em đã biết, điều gì đã hết sẽ chẳng trở về với em
Để cho tiếng hát em luôn ngập ngừng
Làm sao để cất lên nỗi lòng em
Vì đớn đau tội em
Chỉ một bài hát, em cũng không thể thành câu
Chỉ một tiếng ca, cũng chẳng thể vang như lúc bắt đầu
Điều em trọn yêu và yêu duy nhất, điều làm em vẫn luôn tự hào
Lại cứ thế vẫn rời bỏ em đi, cứ khiến đêm hằng đêm ướt mi
Và em đã cố, và em đã cố đứng lên mỗi khi gục ngã
Và em đã khóc, và em đã khóc, đã đau rất nhiều hôm qua
Và em đã biết, điều gì đã hết sẽ chẳng trở về với em
Để cho tiếng hát em luôn ngập ngừng
Làm sao để cất lên nỗi lòng em
Vì đớn đau tội em
Và em đã cố, và em đã cố đứng lên mỗi khi gục ngã
Và em đã khóc, và em đã khóc, đã đau rất nhiều hôm qua
Và em đã biết, điều gì đã hết sẽ chẳng trở về với em
Để cho tiếng hát em luôn ngập ngừng
Làm sao để cất lên nỗi lòng em
Vì đớn đau tội em