Muộn
Tác giả: Nguyễn Hồng Thuận
Năm 18 khi em còn chưa biết yêu..
Đã theo chồng..
Về làm dâu nơi ứ a..
Dòng đời trôi mãi..
Cứ ngỡ thế thôi..
Bỗng một ngày.. tình yêu chợt đến..
Em nhận ra..
Bao năm mình không biết yêu..
Sống u buồn..
Từng ngày cô đơn sát sơ..
Rồi người đã đến
Em yêu đắm say..
Ôi tình đời vì sao ngang trái...
ĐK:
Hạnh phúc ơi sao đến
Quá muộn màng với em..
Giờ đây em mới biết
Những ngọt ngào trong tình yêu..
Thì đớn đau thêm nhiều
Vì tình trái ngang..
Thời gian ơi in hãy ngừng trôi..
Để cho em được yêu
Yêu một lần đắm say..
Để quên đi cay đắng
Của cuộc đời mang đến em..
Để cố quên đi rằng đời em thế thôi..
Và tình yêu..
Đã đến giờ đây quá muộn màng..!
Em nhận ra..
Bao năm mình không biết yêu..
Sống u buồn..
Từng ngày cô đơn sát sơ..
Rồi người đã đến
Em yêu đắm say..
Ôi tình đời vì sao ngang trái...
ĐK:
Hạnh phúc ơi sao đến
Quá muộn màng với em..
Giờ đây em mới biết
Những ngọt ngào trong tình yêu..
Thì đớn đau thêm nhiều
Vì tình trái ngang..
Thời gian ơi in hãy ngừng trôi..
Để cho em được yêu
Yêu một lần đắm say..
Để quên đi cay đắng
Của cuộc đời mang đến em..
Để cố quên đi rằng đời em thế thôi..
Và tình yêu..
Đã đến giờ đây.. quá muộn màng..!
ĐK:
Hạnh phúc ơi sao đến
Quá muộn màng với em..
Giờ đây em mới biết
Những ngọt ngào trong tình yêu..
Thì đớn đau thêm nhiều
Vì tình trái ngang..
Thời gian ơi in hãy ngừng trôi..
Để cho em được yêu
Yêu một lần đắm say..
Để quên đi cay đắng
Của cuộc đời mang đến em..
Để cố quên đi rằng đời em thế thôi..
Và tình yêu..
Đã đến giờ đây..
Quá.. muộn.. màng..!
Thank You