Ánh mắt em trong veo hồn nhiên tuổi trăng tròn
Nụ cười xinh bao người đắm say
Nhiều người theo nhưng em hồn nhiên em chẳng ngó ngàng vì
Lòng em từ lâu đã trao đến ai...
Sao tiếng kêu vu quy người ta ngó lại
Nay thấy em tan thương, em cười chẳng vui
Gần ba mươi em không còn xinh như trước
Vốn dịu dàng em làm bao người đời tiếc thương...
Trả lại cho em ngày tháng...
Trả lại, trả lại cho em ngày tháng tươi đẹp, em giờ như hoa nát tan
Hoa đã héo tàn vẫn thương người sang ngang
Phận là thiếu nữ theo chồng, cả đời em luôn sắt son
Duyên số không trọn người đời bảo em thay lòng
Mười hai bến nước đục lòng, phận đời em nay héo hon,
Bước tiếp chẳng được, đứng im thì cô đơn
Người đời thêu vá câu chuyện, ngàn lời em không muốn nghe,
Em cứ một mình dặn lòng sẽ không sao mà...
Sao tiếng kêu vu quy người ta ngó lại
Nay thấy em tan thương, em cười chẳng vui
Gần ba mươi em không còn xinh như trước
Vốn dịu dàng em làm bao người đời tiếc thương
Trả lại cho em ngày tháng tươi đẹp, em giờ như hoa nát tan
Hoa đã héo tàn vẫn thương người sang ngang
Phận là thiếu nữ theo chồng, cả đời em luôn sắt son
Duyên số không trọn người đời bảo em thay lòng
Mười hai bến nước đục lòng, phận đời em nay héo hon,
Bước tiếp chẳng được, đứng im thì cô đơn
Người đời thêu vá câu chuyện, ngàn lời em không muốn nghe,
Em cứ một mình dặn lòng sẽ không sao mà...