Màn đêm xuống tíc tóc đồng hồ trôi
Tình yêu cũng đến lúc phải phai phôi
Có mấy ai ngoảnh đầu nhìn lại
Có mấy ai dại khờ vì yêu mãi
Dù lắm lúc rất muốn gọi hỏi thăm
Dù lắm lúc cứ ngỡ trăm năm
Nhưng một hai câu cũng đã là phiền
Sợ một mai bên em
Đã có ai no no
Đôi khi nhắm mắt cũng là một cách
Để ta không thấy được niềm đau
Anh vẫn muốn nghe giọng em mỗi tối
Nhưng lại không muốn mình tìm nhau
Anh vẫn chìm sâu
Đứng thật lâu trong con hẻm
Những ngày này anh lại không muốn
Mình đi ra đường vậy còn em
Ta còn gì ngoài sự im lặng
Nghe bài nhạc qua cuốn ghi âm
Anh vẫn không còn buồn liên lạc
Mặc dù trong lòng vẫn muốn đi thăm
Hai người hai thế giới khác nhau
Cứ xem tình yêu là điều quá dễ
Em nói chỉ yêu mình anh
Nhưng lại phân tâm bởi nhiều cá thể
Có khi nào là em đã quên
1% trong em đổ nát
Không muốn nói cười cùng anh
Đem tình yêu mình ra chỗ khác
Dang vòng tay rồi va vào nhau
Trong cuốn băng là BOP
Em nói thêm vài lời cuối
Xách vali rồi đi và đi
Trong phòng anh giờ không còn ai
Jagermeister cho vào ly
Hai giờ ba giờ năm giờ trôi
Đôi bàn tay này đang còn ghi
Em cứ xem như là chuyện cũ
Xong rồi đem đi cất
Dù với anh là điều không thể
Sau ngày em đi mất
Màn đêm xuống tíc tóc đồng hồ trôi
Tình yêu cũng đến lúc phải phai phôi
Có mấy ai ngoảnh đầu nhìn lại
Có mấy ai dại khờ vì yêu mãi
Dù lắm lúc rất muốn gọi hỏi thăm
Dù lắm lúc cứ ngỡ trăm năm
Nhưng một hai câu cũng đã là phiền
Sợ một mai bên em
Đã có ai no no
Anh lang thang đi tìm góc phố
Liệu những kí ức vẫn còn đâu đó
Anh lang thang đi tìm cơn mưa
Liệu em quên anh hay là chưa
No no no
Và anh lang thang đi tìm hơi ấm
Liệu nay mai đây em sẽ ghé thăm
Hay em chẳng nói điều gì
Lạnh lùng quay bước ra đi
Bỏ mặc mình anh với nghĩ suy
Và cơn mưa này vừa dứt
Thêm một ngày vừa trôi đi
24h không còn em
Còn lại gì sau đôi mi
Em chả thèm buồn để ý
Những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau
Nếu câu chuyện này là bộ phim
Anh mong là mình còn tập sau
Anh có nhiều điều để tiếc
Anh cần có một người lắng nghe
Anh cần cảm giác được đi trên phố
Chỉ có tụi mình và vắng xe
Anh có cả đống suy nghĩ về đêm
Và em là người hiểu anh duy nhất
Em là người xua đi bóng tối
Và đem muộn phiền của anh đi mất
Em à số 1 Bùi Viện
Hôm nay sẽ thiếu một người
Em à phố đi bộ Nguyễn Huệ
Hôm nay sẽ thiếu một người
Em à kêu ly cà phê sữa
Nhưng hôm nay thiếu một người
Em à vậy thì xin được hỏi
Em có đang thiếu một người
Màn đêm xuống tíc tóc đồng hồ trôi
Tình yêu cũng đến lúc phải phai phôi
Có mấy ai ngoảnh đầu nhìn lại
Có mấy ai dại khờ vì yêu mãi
Dù lắm lúc rất muốn gọi hỏi thăm
Dù lắm lúc cứ ngỡ trăm năm
Nhưng một hai câu cũng đã là phiền
Sợ một mai bên em
Đã có ai no no