Sương che vầng trăng
Khuất bóng áng mây kia như phai mờ
Kinh luân xoay vần xoay
Mang theo tình đó hóa nỗi nhớ
Dư âm kết gió
Cố lấp đi bao nhiêu xót xa
Thì nhân duyên kia mãi mãi
Cũng chẳng phai nhòa.
Canh ba mình ta tấu khúc thê lương
Giữa nhân gian này
Sương như băng lạnh căm
Rơi trong màn mưa bao ngày ấy
Trôi theo nước mắt
Xóa hết thi vị của nhớ thương
Vì âm dương nay chia cách
Chuyện đôi ta
Vì ngày cùng nàng bước đi
Xây ước nguyện một đời bên nhau
Dù cho bão tố phong sương
Cố chia lìa ta
Cạn ly vu quy ngày xưa
Mà chén kia sao chưa hóa say
Giờ sao nơi đây hoa hờn
Nguyệt vội tan
Vì ngày cùng nàng bước đi
Xây giấc mộng về chuyện mai sau
Dù cho ái ố sinh ly bước qua đời nhau
Hỏi sao nhân sinh biệt ly
Giờ khiến bao yêu thương vỡ đôi
Để cho hoa rơi bên sông vì ai kia
Canh ba mình ta tấu khúc thê lương
Giữa nhân gian này
Sương như băng lạnh căm
Rơi trong màn mưa bao ngày ấy
Trôi theo nước mắt
Xóa hết thi vị của nhớ thương
Vì âm dương nay chia cách
Chuyện đôi ta
Vì ngày cùng nàng bước đi
Xây ước nguyện một đời bên nhau
Dù cho bão tố phong sương
Cố chia lìa ta
Cạn ly vu quy ngày xưa
Mà chén kia sao chưa hóa say
Giờ sao nơi đây hoa hờn
Nguyệt vội tan
Vì ngày cùng nàng bước đi
Xây giấc mộng về chuyện mai sau
Dù cho ái ố sinh ly bước qua đời nhau
Hỏi sao nhân sinh biệt ly
Giờ khiến bao yêu thương vỡ đôi
Để cho hoa rơi bên sông vì ai kia
Vì ngày cùng nàng bước đi
Xây ước nguyện một đời bên nhau
Dù cho bão tố phong sương
Cố chia lìa ta
Cạn ly vu quy ngày xưa
Mà chén kia sao chưa hóa say
Giờ sao nơi đây hoa hờn
Nguyệt vội tan
Vì ngày cùng nàng bước đi
Xây giấc mộng về chuyện mai sau
Dù cho ái ố sinh ly bước qua đời nhau
Hỏi sao nhân sinh biệt ly
Giờ khiến bao yêu thương vỡ đôi
Để cho hoa rơi bên sông vì ai kia
Tình kia hôm nay chôn vào
Lòng Vong Xuyên