Không phải, tại anh
Cũng không phải, tại em
Tại Trời, xui khiến
Nên chúng mình, thương nhau
Tình nồng thắm, biết bao
Lúc ông Tơ, bắc cầu
Bà Nguyệt, nối chữ yêu
Vui trọn, buổi ban đầu
Rồi thời gian, lướt mau
Tình ta, úa màu
Đàn dâng, phím sầu
Đầy thương đau, khi tình héo
Không phải, tại anh
Cũng không phải, tại em…
Tình yêu! tình yêu, như hoa nở, đẹp xinh
Khi xuân đến, em ơi…
Làm thân hoa, cho người ta hái
Hè sang, sắc thắm, hoa dần tàn
Thu đến, nghẹn ngào
Rồi heo mây, kéo sang mùa đông
Làm hoa kia, chết trong lạnh lùng..
Không phải, tại anh
Cũng không phải, tại em
Tại đời, đen trắng
Nên chúng mình, xa nhau
Mình từng nói, đã lâu
Dẩu đi chung, chuyến tàu
Người về, bến khác nhau
Không hẹn, đến nơi nào
Thì ngày nay, có sao
Mình không, trách người
Mình không, trách mình
Đời đổi thay, như màu áo
Không phải, tại anh
Cũng không phải, tại em…
Tình yêu! tình yêu, như hoa nở đẹp xinh
Khi xuân đến, em ơi…
Làm thân hoa, cho người ta hái
Hè sang, sắc thắm, hoa dần tàn
Thu đến, nghẹn ngào
Rồi heo mây, kéo sang, mùa đông
Làm hoa kia, chết trong, lạnh lùng…
Không phải, tại anh
Cũng không phải, tại em
Tại đời đen trắng
Nên chúng mình xa nhau
Mình từng nói, đã lâu
Dẩu đi chung, chuyến tàu
Người về bến, khác nhau
Không hẹn, đến nơi nào
Thì ngày nay, có sao
Mình không, trách người
Mình không, trách mình
Đời đổi thay, như màu áo
Không phải, tại anh
Cũng không phải, tại em…
Không phải, tại anh...
Cũng không phải… tại em…