Dòng người qua
Vội vàng
Ngọn đèn khuya
Dần tàn
Đoàn tàu tốc hành vẫn cứ lặng thầm lướt
Miên man trong đêm thâu
Tàu dần xa
Tôi nhìn
Để lại đôi chút niềm tin
Nụ cười khẽ nhạt trên môi
Nhìn đời nát tan và rồi
Lại thôi
Tận sâu đáy lòng
Vẫn hằng đêm ước mong
Làm bằng cả con tim này sẽ
Được đáp đền một ngày không xa
Vậy mà sao bây giờ
Chỉ là âu lo vẫn vơ
Nhìn lại tháng năm trôi qua còn
Lại những tâm tư chẳng nên lời
Và sau những đêm miệt mài nhìn
Lại xác xơ đôi vai vẫn cứ mãi
Ngậm ngùi bước trên đường
Dài đợi chờ chuyến tàu miệt mài nơi xa
Đoàn tàu tốc hành vẫn mãi chẳng thể đến nơi dừng
Lại để mình tôi bơ vơ vẫn đợi chờ
Chờ đến bao giờ sương gió mịt mờ
Chẳng ai ngờ
Tận sâu đáy lòng
Tận sâu đáy
Vẫn hằng đêm ước mong
Làm bằng cả con tim này sẽ
Được đáp đền một ngày không xa
Vậy mà sao bây giờ chỉ là âu lo vẫn vơ
Nhìn lại tháng năm trôi qua còn
Lại những tâm tư chẳng nên lời
Và sau những đêm miệt mài
Nhìn lại xác xơ đôi vai vẫn cứ mãi
Ngậm ngùi bước trên đường dài
Đợi chờ chuyến tàu miệt mài nơi xa
Đoàn tàu tốc hành vẫn mãi chẳng thể đến nơi
Dừng lại để mình tôi bơ vơ vẫn đợi chờ
Chờ đến bao giờ
Sương gió mịt mờ
Chẳng ai ngờ
Dòng người qua vội vàng
Ngọn đèn khuya dần tàn
Đoàn tàu tốc hành vẫn cứ lặng thầm lướt
Miên man trong đêm thâu
Tàu dần xa tôi nhìn
Để lại đôi chút niềm tin
Nụ cười khẽ nhạt trên môi
Nhìn đời nát tan và rồi
Lại thôi
Và sau những đêm miệt mài nhìn
Lại xác xơ đôi vai vẫn cứ mãi
Ngậm ngùi bước trên đường dài
Đợi chờ chuyến tàu miệt mài nơi xa
Đoàn tàu tốc hành vẫn mãi chẳng thể đến
Nơi dừng lại để mình tôi bơ vơ vẫn đợi chờ
Chờ đến bao giờ
Sương gió mịt mờ
Chẳng ai ngờ