Lại một lần xin lỗi
Khi anh vẫn chưa cố gắng học xong bài
Chỉ bởi vì anh vướng vô mấy đam mê
Họ cho là không dài
Lại một lần anh hứa
Anh sẽ không khiến
Cho tim mình đau lòng
Nhưng mà sau cùng những vết thương
Chẳng thể nào khâu giùm
Bởi vì anh sống chẳng có niềm tin
Từ khi chỉ vừa đôi mươi
Vào ngày anh bước xuống phố
Và bỏ ngoài tai lời mẹ muốn nói
Và dòng nước mắt trộn lẫn mồ hôi
Từ đầu xuống gối
Viết nhật kí từ một cuốn mới
Khi đôi chân anh băng qua bóng đêm
Khi con tim anh như đang nóng lên
Anh lao qua nhanh nơi con phố quen
Nhưng không người khuyên anh cố lên
Dù biết trước nhiều đắng cay hơn là quà
Nhưng vì vết xước của anh đã hết thuốc
Bỏ lại phía sau là nhà
Anh cố gắng kiếm từng đồng
Để nuôi niềm tin bẽ bàng
Bằng những cách thức
Mà mình vẫn không ngờ anh sẽ làm
Mọi thứ cứ đến và rồi cuối cùng
Cũng chẳng dễ dàng
Nhưng mà
Anh chưa từng nghĩ bão tố cuộc đời
Vẫn thua nụ cười trên môi em bấy lâu
Chưa từng nghĩ cố gắng cả đời
Cuối cùng chỉ kể lại nhanh trong mấy câu
Say đắm cứ thế nhiều hơn
Và rồi may mắn với anh cũng thấy nhau
Lấy mau không được chìm vào đáy sâu
Biết rằng đời còn nhiều khúc mắc
Anh cất mọi chuyện vào một lúc khác
Vẫn miệt mài tựa là xúc đất
Lúc rap anh chẳng cần gì xúc tác
Anh chỉ là còn nhiều nút thắt
Cần gỡ khi màn đêm sắp gần
Cố tìm một cách khác
Bằng một khúc hát
Niềm đau này như sợi dây
Vì nó thường có thể thêm thắt
Anh từng ước mình tan vào mây
Khi niềm vui nó trở nên đắt
Anh làm quen từng câu họ nói
Cùng tia nhìn khó xử trên mắt
Anh tìm kiếm tự tôn
Mà anh làm rơi nó ở trên đất
Chất phác đổi lại nhiều mất mát
Khi gian khó ta nhiều
Ngoài kia họ dứt khoát
Vùi mình vào đất cát
Khi ta đang cố ra hiệu
Anh ở giữa biết bao trở ngại
Đang ngày càng phân bố ra nhiều
Anh chỉ muốn bé thơ trở lại
Không gian có ba chiều
Và họ đâu biết
Rằng lúc đó anh chẳng thể
Để những sự căm ghét tuôn
Nhốt mình vào một góc
Anh tập làm quen
Những lần chăn rét hơn
Cái thứ anh vừa ăn sáng
Anh để đến tối chỉ sợ ăn hết luôn
Sống như một cỗ máy
Ở trong căn gác
Vỏn vẹn năm mét vuông
Từ đó cũng chính vì vậy
Anh luôn trong nước đi khiêm nhường
Cũng chỉ đem đam mê
Theo sau một đời
Vào trước khi lên đường
Anh tập sống với những điều kiện
Khi anh bị tước đi thiên đường
Nên anh phải bước đi kiên cường
Nhưng mà
Anh chưa từng nghĩ bão tố cuộc đời
Vẫn thua nụ cười trên môi em bấy lâu
Chưa từng nghĩ cố gắng cả đời
Cuối cùng chỉ kể lại nhanh trong mấy câu
Say đắm cứ thế nhiều hơn
Và rồi may mắn với anh cũng thấy nhau
Lấy mau không được chìm vào đáy sâu
Biết rằng đời còn nhiều khúc mắc
Anh cất mọi chuyện vào một lúc khác
Vẫn miệt mài tựa là xúc đất
Lúc rap anh chẳng cần gì xúc tác
Anh chỉ là còn nhiều nút thắt
Cần gỡ khi màn đêm sắp gần
Cố tìm một cách khác
Bằng một khúc hát