Khi thơ bé lúc
Ánh trăng lên đầu làng
Cô ta đứng dưới gốc cây
Phong màu vàng
Anh ta nói phía xa
Xa nơi tàu hàng
Nơi những ước mơ trong
Ta đang bầu bạn
Hai ta sống đôi khi
Cũng chẳng cần gì
Vì hai ta vốn không phải
Con người cầu toàn
Nên khi lớn ta không
Còn phải lầm lì
Và hai đứa nhóc chưa
Bao giờ phải đầu hàng
Chỉ cần nhiêu đó thôi sau
Khi cơn gió trôi chớp mắt
Cũng đã ba năm rồi
Khi đồng tiền ngỏ lời
Giữa thành thị đông người
Kí ức cũng đã xa xăm rồi
Trên tay bao hóa đơn sau
Bao năm khá hơn
Nhưng vẫn thiếu điều gì
Cuộc sống vẫn thiếu nhiều vị
Vậy thì đừng quên mất nhau
Vì cuộc đời này thường
Làm như thế lời
Ngọt ngào này nên cất đâu
Khi mình giờ chẳng còn là
Ngày thơ bé
Vậy thì dừng quên mất nhau
Vì cuộc đời mình đều
Sợ mất mát
Vào ngày mà mình
Được chôn rất sâu
Ta còn điều gì
Để lại ngoài đất cát
Cô ta lướt những
Ngón tay trên mặt đàn
Cô lấp lánh như bao
Nhiêu ánh đèn đường
Bao năm tháng chỉ
Có âm thanh làm bạn
Cho bao gã trai kia
Đi theo thèm thuồng
Anh ta đứng lên nhanh
Trong bàn tiệc
Anh ta nói
Không muốn ai làm phiền
Anh ta ngó xa
Xa nơi đoàn thuyền
Khi bóng tối giờ đây
Đang toàn quyền
Chỉ cần nhiêu đó thôi sau
Khi cơn gió trôi chớp mắt
Cũng đã ba năm rồi
Khi đồng tiền ngỏ lời
Giữa thành thị đông người
Kí ức cũng đã xa xăm rồi
Trên tay bao hóa đơn sau
Bao năm khá hơn
Nhưng vẫn thiếu điều gì
Cuộc sống vẫn thiếu nhiều vị
Vậy thì đừng quên mất nhau
Vì cuộc đời này thường
Làm như thế
Lời ngọt ngào
Này nên cất đâu
Khi mình giờ chẳng còn là
Ngày thơ bé
Vậy thì dừng quên mất nhau
Vì cuộc đời mình
Dều sợ mất mát
Vào ngày mà mình
Được chôn rất sâu
Ta còn điều gì
Để lại ngoài đất cát
Tan bon te qua mong
Vante suplai
Don te sa nhau
Don con lap lai
Sinh dung umh yien
Sinh dung umh ngai
Cose lei loiche con dung sai
Vinta con coduon
Vintay on com vien
Vintay on com nheu hot
Hung ka dunh tien
Hay be dat nhau
Chong ta hay lai
Vì ta chưa lớn bao giờ
Vậy thì đừng quên mất nhau
Vì cuộc đời này thường
Làm như thế
Lời ngọt ngào này
Nên cất đâu khi
Mình giờ chẳng còn là
Ngày thơ bé
Vậy thì dừng quên mất nhau
Vì cuộc đời mình
Dều sợ mất mát
Vào ngày mà mình
Được chôn rất sâu
Ta còn điều gì
Để lại ngoài đất cát