menu-iconlogo
logo

Lời không nói

logo
Letras
Cô ta dạo quanh thành phố với một con tim vỡ tan

Ly cà phê còn chưa kịp vơi cạnh bên bộ phim dở dang

Không may khi kết thúc cuộc tình

Là cô phải đi theo chiếc bóng của mình

Anh ta dạo quanh thành phố với một con tim nát tan

Vô tình hai người khi chạm nhau, bản tình ca hát vang

Con tim như... đã vá nhiều phần

Đôi ta .. cùng bước dưới chiều tàn

Một và hai và ba tuần qua, anh vẫn chưa nói yêu

Và dù những chiếc hôn đã ngọt ngào, tận từ sáng tới chiều

Cô vẫn đang chờ đợi, khoảnh khắc anh mở lời

Nhưng anh vẫn chưa nói yêu...

Vì sao lại thế?

Mình đã gặp nhau từ lúc mà ta đớn đau

Vậy sao lời nói từ anh vẫn luôn đến sau?

Vì anh đã nghĩ rằng ta chẳng cần phép màu ? ( wow u wow )

Vậy tạo sao sau bao bão giông cuộc đời thì anh vẫn chẳng nói ra?

Vậy tại sao không cho chúng ta một lời dù cho là lừa dối ta?

Vì cuộc sống vốn dĩ lạ lùng một ngày chẳng biết ta sẽ ra sao

Nên em vẫn mong chờ ...từng câu nói

Thêm một lần sau cuối... no noo

Và một tháng hấp tấp cũng đã trôi qua

Ta bên nhau nhưng anh vẫn chưa nói ra

Vậy là anh chẳng muốn thứ giữa đôi ta ?

Hay trước giờ anh vẫn luôn chỉ là một người dối trá?

Hay đó chỉ là trò đùa mà anh trao?

Thề nguyện cùng nhiều cô gái trước ánh sao

Và tin rằng họ chẳng còn cách nào rời xa?

Cô ta chẳng muốn niềm đau dâng tràn lên khóe mi

Nên cô vội buông lời muốn rời xa dù biết là anh sẽ đi

Cô ta như đã thấy nhiều lần

Con tim như đã chết nhiều phần

Anh ta đột nhiên lặng lẽ, bước về nơi phố quen

Bỏ lại cô cùng những suy nghĩ dù cho là hơi nhỏ nhen

Anh ta không nói một lời nào

Ra đi không có một lời chào...

Vậy tạo sao sau bao bão giông cuộc đời thì anh vẫn chẳng nói ra?

Vậy tại sao không cho chúng ta một lời dù cho là lừa dối ta?

Vì cuộc sống vốn dĩ lạ lùng một ngày chẳng biết ta sẽ ra sao

Nên em vẫn mong chờ ...từng câu nói

Thêm một lần sau cuối... no noo

Lúc mà em đọc những dòng thư này, anh không hề nghĩ rằng như vậy.

Anh chưa từng nghĩ mình yêu một ai đậm sâu để tim mình lưu đày

Anh đi phải đi thật xa, xa hơn cả nơi mà em từng nghĩ ra.

Không thể tìm cách trốn tránh, khi thần chết lăm le để ý ta.

Xin lỗi vì đã lừa dối, xin lỗi vì đã vội vàng

Xin lỗi vì căn bệnh đó anh không nói ra dù đã muộn màng

Xin lỗi vì không thể quên tên, khi màn đêm đen, khi phố lên đèn

Xin lỗi vì không thể ngăn bản thân đã muốn bên em...

Vậy tạo sao sau bao bão giông cuộc đời thì anh vẫn chẳng nói ra?

Vậy tại sao không cho chúng ta một lời dù cho là lừa dối ta?

Vì cuộc sống vốn dĩ lạ lùng một ngày chẳng biết ta sẽ ra sao

Nên em vẫn mong chờ ...từng câu nói

Thêm một lần sau cuối... no noo

Vậy tạo sao sau bao bão giông cuộc đời thì anh vẫn chẳng nói ra?

Vậy tại sao không cho chúng ta một lời dù cho là lừa dối ta?

Vì cuộc sống vốn dĩ lạ lùng một ngày chẳng biết ta sẽ ra sao

Nên em vẫn mong chờ ...từng câu nói

Thêm một lần sau cuối... no noo

Cô ta dạo quanh thành phố với một con tim vỡ tan

Ly cà phê còn chưa kịp vơi cạnh bên bộ phim dở dang

Không may khi kết thúc cuộc tình

Là cô phải đi theo chiếc bóng của mình...