Tao ngỡ mình trưởng thành
cho tới khi con trai tao cho tao biết là tao chưa.
Tao ngỡ mình hay nhất
khi mà tao của ngày mai nói với tao là tao chưa.
Tao thắt dây an toàn cho lòng tin sau đó nhấn ga tao đua.
Khi mà tao hết mình với họ
rồi nhận lại một cái đâm từ sau lưng
thì lúc đó tao mới biết là tao thua.
Kim cương không thể khiến cho tao cười,
nhưng mà thằng nào từng cười tao bây giờ im cái miệng.
Cứ như là thân với tao lâu mấy năm trời,
nó vẽ đời của tao như là phim với truyện.
Luyên thuyên với nghiện,
như lẽ thường tình tao làm biếng dây dưa.
Vào tận hang Sơn Đoòng nhưng vẫn gặp được fan tao, tao cũng không biết là mình đã nổi tiếng hay chưa.
Tao từng đánh giá cao những thằng ghét mình, nhưng cuối cùng nó toàn làm cho tao thất vọng.
Từng mất đi người thân khiến tao khép mình.
Nhưng tao biết họ vẫn nghe khi tao cất giọng.
Tao không muốn thêm thằng bạn nào của tao phải mất đi
hay lạc lối và sa chân vào nơi ảm đạm.
Nên tao nhắc cho tất cả thằng homies của tao nhớ
là vẫn có một thằng em còn chưa mãn hạn.
Shout out cho Phong Ly,
khi mà hào quang đuổi nó mãi vẫn không đi.
Anh và mày vẫn không thắng được mấy cái xấu ngoài xã hội,
chỉ là thắng được cái xấu ở bên trong thôi my G.
Bấy nhiêu là đủ để cái chòi, thành biệt thự to.
Vẫn ngu ngơ như mấy thằng nhóc,
nhưng mà phải giàu
và tự do.
Ngần ấy năm sao đôi mắt vẫn chưa thấu
Ngàn vết đâm sao vẫn mãi chưa quay đầu
Chỉ vì muốn trân trọng mọi điều khi ta sống
Chứ đâu ai ngu ngơ, đâu ai dại khờ
Ngần ấy năm sao đôi mắt vẫn chưa thấu
Ngàn vết đâm sao vẫn mãi chưa quay đầu
Chỉ vì muốn trân trọng mọi điều khi ta sống
Chứ đâu ai ngu ngơ, đâu ai dại khờ
Thường bị lừa bởi mấy thằng bạn thân,
nên nhiều tin nhắn tao k có rep.
Tụi nó đâu có khác gì chiếc tv đời cũ, vì không có nét.
Tao biết cách giữ tim mình ấm,
nên dưới trời đông vẫn không có rét.
Tao sẽ đối xử mày như côn đồ,
nếu đời tao ko có rap
Cứ tìm về từng con số để nhồi nhét
vào bên trong một cái mã pin.
Có phải là thằng bạn tao đã quá già,
để có thể thoải mái nhìn tao đây vui cho đến ngã nghiêng.
có phải từng lãng phí đi nhiều thời gian
nên có lúc nó thường cố gắng làm việc cho đến cả đêm
Như thế luôn cười nhạo rồi sau đó
tự ngẫm ra mình nhầm lẫn giữa người tài và những gã điên.
Nên tao thích nhìn bầu trời màu tím nhạt.
Xoa vết thương trên miếng gạt.
Càng giữ càng dễ bị chiếm đoạt
Nên tao đặt mọi thứ vào tiếng nhạc
Nhiều thằng nghĩ là đỉnh vinh quang
nó tự đáp xuống để cho tao bước chắc.
Và thứ gì cũng có thể mua,
nhưng mà tao mua bằng mồ hôi, bằng niềm tin và cả nước mắt.
Tao vẫn không biết,
nhưng có thể mường tượng lấy một vài điều xảy ra khi già
Đứng trên ban công
nghe đứa con mình thắc mắc và rồi tao vừa đáp vừa pha ly trà
Một điều duy nhất mà tao biết là chân bước qua đêm tối
sẽ lại có những tia nắng đến xoa mi nhoà
Mami à, con mong niềm đau
qua đi và môi “a di đà” vang ra khi mà.
Ngần ấy năm sao đôi mắt vẫn chưa thấu
Ngàn vết đâm sao vẫn mãi chưa quay đầu
Chỉ vì muốn trân trọng mọi điều khi ta sống
Chứ đâu ai ngu ngơ, đâu ai dại khờ
Ngần ấy năm sao đôi mắt vẫn chưa thấu
Ngàn vết đâm sao vẫn mãi chưa quay đầu
Chỉ vì muốn trân trọng mọi điều khi ta sống
Chứ đâu ai ngu ngơ...
đâu ai dại khờ...