TÂM SỰ HUYỀN TRÂN
Trăng lặn lâu rồi…
sương trăng rơi…ơ ơ
Đêm nay nữa đã… mấy đêm rồi…
Ta nghe ray rức, niềm thương nhớ.
ao uyến trong
lòng,… dạ chẳng nguôi…
TRĂNG THU DẠ KHÚC
Hỡi…. hóa công cai nghiệt
ông bày ra chi bao trái…. ngang
Bước chân lên đường…
Chết lặng tâm hồn.
Niềm riêng âu é… trái tim đau
Đớn đau cách biệt a người
yêu thương a cố hương
Tơ tình từ đây,
gởi lại cho người
Chữ duyên không vẹn, thôi đành
hai phương a…. Cách… nhau…
Hỡi đất nước thần dân
hỡi quê hương yêu dấu!
Ta vâng lệnh phụ vương
mang về hai châu Ô Lý.
Còn riêng ta ôm
ấp nỗi niềm thương cảm
lặng lẽ khóc than cho tâm
sự của…. riêng… mình.
Trống điểm tàn canh,
như báo hiệu sự ly tan
của một mối duyên tình.
Ngày may đây
Ta lìa a tổ quốc,
Thương biết mấy cho vừa
Ôi quê mẹ thân yêu
Về Chiêm bang ta
trở thành bậc mẫu nghi
nhưng quanh ta
không hề có ai là thần dân nước Việt
Chế Mân ơi người bày
chi ra điều oan nghiệt
để Huyền Trân khóc than
cho duyên phận bẻ bàng
LÝ SON SẮC
a Cách bao thâm tình
Cho nước non thanh bình
Đành ngậm ngùi ly hương
Lòng võ vàng nhớ thương
Mong chiến chinh không còn
Thân nữ nhi đổi trao san hà
Tình riêng phải cam chia lìa,
người thương ơi hãy ngăn sầu đau
Vì dân á chi thân này
đời Huyền Trân le loi… từ… đây
Kìa, phía chân
trời đã ló dạng bình minh
chỉ còn giây phút nữa thôi
Huyền Trân đành rời
a gác ngọc cung vàng
Nơi đất Chiêm bang với
bao nhiêu a lạ ngỡ ngàng,
Như cánh nhạn cô đơn bay về biển bắc
Khắc khoải kêu sầu vọng hướng trời nam
Khắc Chung ơi in hiểu cho nỗi
lòng của công chúa Huyền Trân,
Vì nước quên thân, dở dang lời thệ hài
Hẹn kiếp lai sinh ta nối lại duyên tình
Thuyền căng buồm
lướt song giữa trùng khơi
Đại Việt ơi đành rời a trong nỗi nhớ
Biển anh song bạc muôn trùng
in hiểu cho lòng
của công chúa Huyền Trân