menu-iconlogo
logo

Đạo vàng chân lý

logo
avatar
Thanh Ngoclogo
༒☬ʂéτ❖đáηɧ❖đεη❖τɧμί☬logo
Canta en la App
Letras
Chép Lời (Thanh Ngọc)

Nhạc hậu trường:

Nam Nữ:song ca:

Khối sầu mang nặng gánh,

Vì từ khi,

Thấy bao cảnh đời thế nhân,

Thân mang sanh tử,

Đau thương luân hồi,

Tường chân lý vô thường.

Chốn hoàng cung lầu cát,

Mà ngày đêm,

Vẫn mang nỗi sầu chẳng ăn,

Tâm nuôi ý chí,

Xuất gia tu hành,

Tìm chân lý cho đời,

Lý chiều chiều:

Nam:Đời người ,

Như nước đưa bèo trôi,

Đi về đâu,

Tử sanh luân hồi xoay chuyển,

Cớ sao mãi mê đắm chìm,

Ta quyết tâm đi tìm,

Con đường thoát lìa sầu bi,

Dứt đi tử sanh luân hồi.

Nói:Nữ: Thái tử.

Nam:ơ kìa công chúa.

Nữ: thì ra là ,

Chàng đang ở đây,

Làm thiếp phải,

Đi tìm chàng khắp nơi à,

Nghe tin chàng,

Vừa về đến thì,

Thiếp vội vàng,

Đi tìm chàng đó,

Nhưng Sa Nặc bảo rằng,

Chàng đang hầu chuyện,

Với phụ vương,

Phụ vương đã nói những gì,

Mà sao trông chàng,

Buồn quá vậy.

Nữ:(Tặng trâm).

Trong chàng thơ thẩn,

Thoáng ưu tư nghĩ suy xa vời,

Nơi cung chương vui sống,

Bên nhau trọn đời,

Có chi bận lòng

Chàng phân tỏ

Thiếp tường rõ,

Buồn bã vươn lên,

Nét mặt ngàn hoa,

Nam: bên ngoài cung cấm,

Chúng dân luôn,khổ đau thương sầu,

Nên ta luôn suy nghĩ,miên man trong đầu,

Nữ: phải trên phụ hoàng,

Đã la mắng để chàng tủi, xin hãy vui lên, chứ nặng niềm riêng,

Nam: bước chân đi,

Ra khỏi cung vàng,ta đây trông thấy chúng dân nào An.

Từ sinh ra cho đến bây giờ, tận tai được nghe mắt thấy,

Ganh ghét đua chen thói đời bạc đen.

Nam:(Thoại)Da Du nàng ơi.

Từ khi ngộ được,con người đều phải trải qua,

Sinh lão bệnh tử thì ta cảm thấy, thân thể này vốn vô thường,

Có đó rồi sẽ trở lại Hoàn không, chẳng thể bền chắc lâu dài, như ta từng nghĩ.

Nữ: Thái tử... Tại sao chàng lại có những suy nghĩ đó,

Trong khi chàng đang vui sống trong nhung gấm lụa là, vợ đẹp con ngoan.

Nam:Da Du nàng ơi,nàng có biết hay không, cảnh đời trên dương thế.

Nữ: Thái tử...

Đoản khúc Lam Giang :Nam:

Vòng tuần hoàn chằng gian,

Bao chúng sanh,

Luân thường phải mang,

Nàng ơi hiểu thông chân Tình,

Đâu riêng mình,

Thải Đồng sanh chúng,

Đều biệt lìa tử sanh,

Ôi đớn đau,

Thâm tình cách ngăn,

Đến khi già,

Phải Vương bệnh căn,

Chức danh uy quyền,

Bạc tiền chẳng theo mình đâu,

Sầu vòng đời chua cay,

Mái tóc như nhung,

Sẽ trắng phai mái đầu,

Lưng còng già nua,

Môi đỏ như son,

Rồi cũng tàn phai,

Ai giữ được,

Lợi danh sắc tài,

Theo tháng ngày, lìa xa cõi trần.

Nữ: Thái tử...

Dẫu biết nhân sinh, phải đắm chìm,

Trầm Luân đau khổ riêng mang, đó là phận số,

Hóa công sắp bài,ai khổ sầu riêng ai,

Thiếp xin trên chàng,chớ nặng lòng lo... Thân thể ốm o.

Vọng cổ câu 4:Nam:

Da Du ơi từ bé đến nay

ta chưa biết tương lai

Sẽ khổ sầu sanh tử.

Nơi chốn cung son

thưởng vui nhàn hạ

Nào đâu biết chúng dân

Phải thống khổ muôn...phần.

Giàtrẻ gái trai aicũng vướng nghiệptrần,

Không một ai thoát qua,

Vòng luân hồi sanh tử,

Phải đau đớn chia lìa,

Cảnh thế thái từ Ly,

Nơi cung điện Uy nghi,

Cũng sầu bi chẳng kém

Chia giai cấp sang hèn

Cảnh được mắc đua chen,

Hạnh phúc hôm nay,

Mãi hóa thành đau khổ,

Hiện tại bên ngoài

Nào ai giữ được đâu.

Nữ: Thoại: thái tử à,

Từ lúc trở về đến nay,

Chàng cứ suy nghĩ chuyện không đâu,

Xin quên đi những chuyện không vui ấy,

Chàng Hãy vui lên để thiếp được,

Nhìn thấy nụ cười như ngànhoa đua nở,

Chàng có thấy gì không Yến tiệc đêm nay đã trang Hoàng lộng lẫy,

Chiếu sáng khắp cung hoàng hoà cùng âm điệu nhặt khoan,

Và vợ chồng ta sẽ cùng nhau, vui hết đêm nay.

Nam: Công Chúa...

999 đóa hồng: Nữ:

Tiếng tơ Dịu êm,

Cung hoàng trổi tấu vang,

Xin trớ Vương mang,

Ưu sầu khắc khoải Tim chàng,

Nam: nỗi đau dần tan,

Bên nàng vui chứa chan,

Quên nỗi thương đau quyện bên nhau.

Nữ: Tình đầu Tim yêu

Đã gửi trao,

Đôi tim xuyến sao mãi không rời,

Dù đời Phong Ba chẳng cách xa,

Bên nhau trải qua hết thương sầu,

Nam: nhưng do đâu

Chữ nhân duyên cơ cầu,

Không bao lâu ta cũng sẽ qua...

Bệnh già sanh Ly.

Nữ: Thoại: kìa thái tử

Sao chàng lại nói như thế.

Nam:Da Du nàng ơi

Ta đã hiểu rồi,

Thứ mà làm cho con người ta,

Không sao buông bỏ được đó chính là,

Ái Tình và dục vọng,

Nó khiến cho ta đắm chìm trong hoang lạc,

Làm cho đánh mất thân tâm,

Nếu như buông bỏ được thì ta sẽ thoát ra cảnh khổ trầm luân trong tim ta,

Như đang thôi thúc một ý chí lớn lao,

Ta mong sao đi tìm ra Chánh Đạo,

Để dẫn dắt chúng sinh đi đến bờ giải thoát.

Nữ: Thái tử...

Chàng vừa nói gì chàng Định,

Xuất gia đi tu sao.

Nam:

Ta đã thưa chuyện này cùng,

Phụ vương và mẫu hậu,

Nhưng cả hai người,

điều phản đối, chỉ có nàng,

Ta mong sao nàng hãy hiểu cho ta.

Nữ:(sầu Nguyệt Hạ)

Lòng nào đành xa cách thâm Tình,

Trăm năm vạn gìn,

trúc mai hẹn thề,

Sao phải lìa nhau,

Chàng tìm về đâu,

Ngộ đời đạo sâu,

Đậu xanh Vương khổ,

Ôi xót xa,bên ngoài kia muôn phong ba,

Bao gấm Nhung chung vui

Cùng tộc Quốc Hoàng gia,

Mong ai suy tường,

Đế Vương thương buồn,

Khi phải lìa con,

Còn la nhi ngoan,chàng luôn yêu quý,

Mãi ghi thề giao,

Với Da Du không lìa nhau.

Nam:Da Du nàng ơi,

Nếu sống trên đời,

Không một ai đau khổ,

Nếu hợp mà không tan

Thì trần gian chính là

chân hạnh phúc rồi,

(((Sầu hạ nguyệt)))

Dằn bao khổ sầu,thường tình,

Hãy suy tường,

Chớ quá vấn vương.

Nữ: Thoại: Trời ơi...

Không lẽ giấc mơ ấy,

Đã trở thành sự thật.

Nam: hỡi công chúa,

Da Du Đà la yêu quý,

Nàng đã thấy những gì,

hãy kể cho ta nghe.

Nữ:

Tất Đạt đa chàng ơi,

Thiếp đã từng mơ thấy,

Ba giấc chiêm bao rất kỳ lạ,

Đến khi thiếp,giật mình tỉnh giấc,

Thì cảm thấy lòng mình,vô cùng bất an,

Thiếp mơ thấy chàng,

rời bỏ chốn cung vàng,

Để cho Da Du,

phải lệ tràn nơi cung thẫm,

Nam: kìa công chúa..!

Nữ: thái tử,

Chàng đừng bỏ rơi thiếp,

Thiếp muốn được cùng chàng,

Chung sống bên nhau,

đến răng long đầu bạc.

Nam: một ngày không xa,

Hai ta cũng sẽ già sẽ bệnh,

Và sẽ chết đi,

Theo quy luật của tạo hóa,

Đến lúc đó ta cũng sẽ,

Đối mặt với cảnh sanh tử chia lìa,

Thì cũng có khác gì, với bao người,

Bởi con người ta không hiểu,

Nên mới cho đó là số mệnh,

Nhưng đối với,đôi mắt giác ngộ của ta,

Thì cái vui của thế gian,

chỉ là cái vui tạm bợ,

Sẽ không bao giờ,

được bền chắc dài lâu.

Nữ: Thái tử...

((Phong trần cát bụi))

Thoáng nghe lời ai,

Đắng cay ngập lòng,

Dấn thân bụi hồng,

Bỏ dòng Vương gia,

Từ này lìa xa a à a,

Cung cát Điện vàng,

Nào màng ngôi cao,

Phát tâm đạo cầu,

Nam:lời kinh vọng vang,

Bên tai ngỡ ngàng,

Xốn xang lòng ta,

Thiết tha chân dời,

Nữ:

Đớn đau nghẹn Lời,

Biệt lìa hai nơi,

Đời sau ngang trái,

Nam:

Cõi tạm trần ai...

Đổi thay ngày mai.

Vọng cổ câu 5: Nữ:

Khi biết được chàng

có ý định xuất gia

Thì thiếp chợt nhớ ra những lời A Tư Đà

Từng tiên đoán.

Bậc chánh giác thanh cao

Hạ sinh nơi cõi thế

Thống lãnh tam thiên

Xóa hết mọi ưu... phiền.

Danh tiếng đồn xa,

Khắp cả mọi miền,

Khi chàng được sinh ra,

Hoa ưu đàm tỏa ngát,

Bao tiếng nhạc tưng bừng,

Hoa thắm rợp trời bay,

Bước 7 bước chân đi,

Đài sen nâng gót Ngọc,

Tay chỉ đất chỉ trời,

Miệng thốt lời độc tôn,

Ánh sáng Quang Minh,

Đã xóa mờ bóng tối,

Dẫn lối nhân sinh,

Giác ngộ cõi trần tình.

Nam:

Ra đi ta sẽ quay về,

Giúp nàng thoát khổ,

Bộn bề thế Nhân,

Mong nàng thông hiểu căn phân,

Tầm chơn quy ẩn không nài khó khăn.

((Ngâm thơ))Nam:

Nhân sinh là kiếp vô thường,

Hấp trồi đau khổ,

Đoạn trường thế Nhân,

Bao lần si ái vô minh,

Sẽ mang đau khổ,

Chúng sinh không tường,

Đường ra khỏi Biển luân hồi,

Nghiệp Duyên phải dứt,

Cho rồi đừng gieo.

((Vọng Kim lang)) Nữ:

Ôi nhói tim bầm gan,

Đắng cay phải cam chia đàng,

Bỏ nơi cung hoàng,

Tìm Đạo vàng giữa nơi rừng hoang,

Đớn đau nói không nên lời về phương trời,

Biết có chùm hoang.

Thái tử...

Nam: ngai vàng bạc tiền,

Uy quyền nhung gấm,

Chẳng theo bên mình,

Vì nhân thế vô minh,

Sắc hương vốn không lâu bền,

Dần phai tàn theo bóng thời gian,

Quyết tâm đến nơi non ngàn,

Tìm đạo vàng khai sáng Trần Gian.

Nữ: Thái tử... chàng đi,

Da Du sẽ ai bi.

Nam:Vấn vương

Ưu sầu mà chi,

Hãy vui lên đợi ngày Đoàn viên,

Nữ: lòng dặn lòng sẽ còn gặp nhau.

Nam: nay cách chia...

Mai này An vui.

((Thoại))Nam: Thôi...

Nàng hãy vào trong với con,

Ta muốn một mình nơi đây để ngẫm nghĩ thế thái Nhân Tình.

Nữ: Thái tử...

Nam: nàng vào trước,

Một lát ta sẽ vào ngay.

Nữ: Thiếp xin lui got.

Nam: chắc giờ này,

Mọi người đã ngủ say,

Tối nay ta sẽ ra đi,

Rời khỏi cung điện

nguy nga lộng lẫy này,

Rời khỏi nàng và la hầu la,

Ta ra đi không phải vì,

Ta không yêu các người,

Nhưng vì tình thương bao la rộng lớn,

Bao trùm cả muôn loài,

Nên tình duyên ta đành gác lại,

Xin nàng thông hiểu,

Và đừng chấp nhất riêng tư,

Những thứ hạnh phúc,

Sớm nở sớm tàn ấy.

((Hồng lâu mộng)) Nữ:

Bao ngày đêm suy nghĩ

Quyết lìa xa

Nhung gấm bạc vàng

Màn đêm trùm giăng

Chẳng câu từ ly ra đi,

Nam:

Trông nhìn con thơ ngủ

Bên người thương vấn vương,

Nàng hãy hiểu cho ta

Chớ quá lụy phiền.

Nữ:

Trong màn đêm u tối

Xa nặn theo, thái tử rời Thành.

Nam:

Phụ vương người nên,

Hiểu cho lòng con đau thương,

Do tình thương sanh chúng,

Nên lìa xa gấm Nhung,

Phụ tử phải xa nhau

Dằn nén nghẹn ngào.

((Nói))Nữ: Thái tử...

Chàng đã đi rồi,

Thiếp đã giả vờ

Như không hay không biết,

Để cho chàng vững Dạ Ra đi,

((Nữ: hát tiếp)).

Ôi nghẹn đau,

Xót xa hỡi trời đành nào,

Chia lìa nhau

Ngóng trông khó mong gặp lại,

Lòng dằn lòng,phải xa lìa nhau,

Sao thương đau,nghe Lệ đắng môi,

Đôi câu chúc ai dặn ngàn bình an,

Da Du chốn cung son,

Sẽ chăm sóc cho con

Nguyện cầu chúc cho ai,

Đạo vàng hoa khai...

Hoằng Pháp tương lai.

Đạo vàng chân lý de Thanh Ngoc - Letras y Covers