LỐI VỀ XÓM NHỎ
Tân nhạc: Trịnh Hưng
Cổ nhạc: SG Quế Chi
Trình bày: ........
Nhạc:Nam:
Về thôn xưa ta hát khúc hoan ca.
Ngọt hương lúa tình quê thêm đậm đà.
Rào rạt bao niềm thương trong mái lá.
Nữ:
Bờ dâu xanh,
cô gái hát êm êm.
Tầm mai chín gởi anh dâng mẹ hiền.
Lòng già thêm
hơi ấm khi chiều lên.
VỌNG CỔ:Câu 1:Nam:
Đường về thôn xưa
theo gió thoảng đưa
ngạt ngào hương lúa mới.
Tiếng ai hát
như thiết tha mời gọi
bên bờ dâu xanh
nắng rọi má em… hồng.
Xa cách bấy lâu nay
mới về lại quê mình.
Con đường nhỏ
dẫn về thôn xóm nhỏ,
như lắng nghe từng
nhịp bước chân quen.
Con chim nhỏ tung tăng ríu rít,
như hỏi thăm người
phiêu bạt bấy lâu.
Thấp thoáng đằng xa
sau rặng trâm bầu,
khói cơm chiều la đà trên mái lá./-
Câu 2:Nữ:
Ai đi đó trên
đường chiều vắng vẻ,
dáng vóc quen quen
mà dường như xa lạ,
phải chăng từ đâu
mới lạc bước đến nơi này?
Hay đã từ lâu
rời bỏ xóm thôn nghèo.
Vì chán cảnh
đồng chua nước mặn,
vì ngại đời vất vả nắng mưa.
Người tìm vui
nơi xứ lạ trời xa,
rồi một hôm bỗng nghe
lòng thương nhớ.
Thấy lạc lỏng giữa chốn
phồn hoa rực rỡ,
mới tìm về cùng ruộng lúa vườn cau./-
Nhạc:Nữ:
Có những chiều hôm,
trời nghiêng nắng xế đầu non.
Nắng xuống làng thôn,
làm cho đôi má em thêm hồng.
Lúa đã lên bông,
mắt già tươi sáng thôi chờ mong.
Tiếng hò cô lái bên Cửu Long.
Mơ rằng mai lúa lên đầy bông.
Nam:
Chiều hôm nay
quay gót bước phiêu du.
Về thôn xóm
để vui chung ngày mùa.
Đường về thôn
quyện chân bên nhánh lúa.
Nữ:
Vầng trăng nghiêng
soi mái tóc em thơ.
Vài cô gái
nhỏ to vui chuyện trò.
Nam:
Đường về thôn
niềm vui dâng đây đó.
VỌNG CỔCâu 5:Nữ:
Nếu có thấy nhớ thương
xin cứ trở về thôn xóm cũ...
lòng mẹ quê vẫn luôn
rộng mở đón những
người con bạc bẽo
từ phấn bụi phồn hoa
về lại quê… nghèo.
Anh hãy về đây
rũ sạch bụi giang hồ.
Tìm lại những niềm vui
chân thành giản dị,
bên những người
áo vải quần thô.
Cả một đời
chưa ra khỏi luỹ tre,
hồn gắn chặt
với vườn cau bãi mía.
Tự ngàn xưa
mưa trên trời mưa xuống,
mình phụ quê chứ quê
nào có phụ mình./-
Câu 6:Nam:
Chiều hôm nay
quay trở lại thôn xưa,
chân băng giá
bỗng ấm tình đất mẹ.
Niềm vui lớn
trải theo con đường nhỏ,
trên ruộng vàng
lúa trổ đầy bông.
Cho mẹ già
hết ngày đợi đêm mong,
thôi van vái
cho mưa hiền nắng đẹp.
Trăng đã lên
nắng chiều dần tắt,
cuối thôn xa dìu dặt
tiếng khoan hò. (SL)
Nữ:
Hò…ơ…
Hỡi những ai
trên đường phiêu bạc,
Nhớ quê hương ruột thắt tâm bào.
Về đây ruộng lúa nương dâu,
Tay bùn chân lấm
mà không sầu xa quê./.
Hết