Trích đoạn chiêu Quân cống Hồ
Trình bày.....
(Vọng Kim lang) Nam;
Buỗi tiễn đưa ..nhau,
nghe buốt đau tim này,
ôi mắt hoen lệ mờ,
mà hình nàng vẫn không mờ phai,
bấy lâu gối chăn mặn nồng,
mà giờ đành phụng loan lìa đôi...
Nữ);
San hà đang hồi ngập tràn nguy biến,
thiếp xin cống hồ,
là đễ cứu lấy non sông,
chớ nên luyến lưu thêm buồn,
tình ta đành cách ngăn từ đây.
Nam);
khanh ơi chớ nói chia lìa,
làm cho lòng trẫm như vò tơ...
Nữ);
Gìơ đây đôi ngã chia ly,
nhớ nhau trong mộng mà thôi.
Nam);
biên thuỳ mịt mờ xa xâm,
bước gian truân...
chỉ mình ..chiêu.. Quân./.
(Cổ câu 1) Nữ;
Quân Vương ơi đôi ngã
chia ly là do định số...
Có gặp nhau chăng cũng chỉ
còn trong giấc mộng
Xa cách từ đây
không mông buổi.. tương.. phùng.
Nam);
Cánh nhạn cô đơn trong mưa gió lạnh lùng.
Vách quế từ đây u buồn vắng vẻ,
Vắng Khanh rồi trẫm biết lấy chi vui.
Nữ);
Xin hãy nguôi sầu chôn lấp niềm Đau,
Đừng vì chút tình riêng,
mà hãy nghĩ đến muôn dân trăm họ.
Dẫu mai này đôi ngã chia ly,
Nhưng tình cảm của quân vương
thiếp trọn đời ghi nhớ...
(Phi vân Vỹ) Nam;
Phút giây chia lìa ,
ôi buồn nào hơn.
Thốt không nên lời, ôi trời cao,
Thấu chăng cho lòng.
Nữ); tình ta,
Có ngần ấy thôi,
hãy tìm quên,
Xin đừng thương tiếc chi.
(Câu 2) Nam;
Buổi tiễn đưa nhau, lệ trào dân khóe mắt,
Kẻ ở người đi,ngâm khúc biệt Ly Sầu...
Thôi kể từ đây,dang dở giấc mơ đầu...
Trẫm thẹn cho mình, sao bất tài kém đức,
Để thân nhi nữ giải dầu, sương gió vượt qua san,
Nữ);
Qua biên thùy ngoảnh lại nhạn môn quan,
Thành quách tiêu sơ bóng cờ đau nhói.
Nam);
Từng lớp bụi hồng phủ ướt màu sầu quan tái,
Đoàn hớn sĩ gục đầu, như nghẹn nổi đau thương...
(Đoạn khúc lam giang)
Nam; chiêu Quân...
Chiêu Quân của trẫm.
Nữ); Quân Vương..
Nam);
Lời nghẹn ngào phân qua,
Ta phải đâu vô tình với ai.
Vì gian san, Hớn Bang cam đành,
Ta dâng nạp, người mình yêu dấu.
Trời cao bài trái ngang,
Cho Hớn Bang, duyên tình dở dang,
Chiêu Quân nàng, hiểu cho lòng ta,
Nay tiễn ai sang hồ,
Tuôn dòng ước mi lệ rơi.
Nữ);
Đừng hận lòng thêm chi,
Ơi hỡi, Quân Vương ơi,
Nay thiếp xin cam đành,
dập vùi thân hoa,
Nguyện đến hồ Bang.
Nam); Chiêu Quân...
Ta trách mình sao bất tài,
Để đứng nhìn, người thương sang Hồ.
Nước mắt tuôn rơi, ôi nghẹn lời,
Nhìn ai cất bước ra đi,sang nơi hồ Bang.
Nữ);
Thiếp nay thôi đành, giã biệt người thương,
Cố nén ai bi ,ngăn giọt sầu đau.
Lo cho nước dân...
(Cổ câu 5) Nam;
Chiêu Quân ơi ta có ngờ đâu
keo rã hồ tan
Nơi ải môn quan
chia đàn muôn thuở...
Nhìn dáng liễu thước tha
trăm thương ngàn nhớ
Luyến hận hoài mơ
nén đau thương mà chờ đợi
buổi ..tương.. phùng.
Ta nghẹn ngào tiễn nàng đi, ngoài biên tái lạnh lùng.
Ôi chua xót đắng cay bước đường cùng ngôi Thiên tử,
Không giữ vững san hà nhờ nhi nữ thế thay.
Trẫm không màng vương quốc với Long ngai,
Khi rời khỏi tầm tay một trang đài Diễm Lệ.
Chiêu quân hỡi trời tang thương dâu bể,
Về hồ quốc xa xôi thề nguyện vỡ tan rồi...
Chiêu Quân Hớn đế chia phôi,
Lỡ làng mộng ước bồi hồi xót Xa,
Hoàng cung dưới ánh trăng tà,
Nhớ lời nguyện ước chan hòa Lệ rơi...
Hết