Trích đoạn HQ: TRỌNG THỦY, MỴ CHÂU- thiếu đào
Tác giả: Đào Việt Anh
Chép lời & Upload: Thảo Trinh- ID: 62070317812
--Chúc Các Bạn Giao Lưu Vui Vẻ--
LỐI:
-----***-----
[nam]Trời ơi!
Trước mặt là biển đông,
Mỵ Châu ơi cha con ta
đã cùng đường mạc lộ.
DUYÊN KÌ NGỘ:
-----***-----
[nam]Loa Thành…
trùm phủ màu tang,
quân Triệu bang
reo hò tở mở.
Cỏ hoa lăng miếu điêu tàn,
dân chúng lầm than
mà lòng ta nghẹn uất.
[nữ]Phụ Vương
đã phá trùng dây,
suốt ba ngày đường xa dặm thẳng.
Đến đây thủy tận sơn cùng,
trời nước một màu
biển xanh thăm thẳm.
[nam]Cơ nghiệp gì đâu
phải sụp đổ tan tành.
Bước cạn đường cùng
ôm tủi hận đào vong.
Nhìn cơ đồ thẹn với non sông.
[nữ]Phụ Vương chứ bi than,
hao tổn mình rồng,
con đường trước mắt
còn nhiều gai chông.
NÓI:
[nam]Thung lũng hẹp,
gập ghềnh đá dựng,
trước biển đông
như chặn đứng bước chân ta.
Kìa!.. quân của Triều Đà
rượt đuổi sau lưng
Ôi! mạng của Thục Vương
đã đến ngày dị tuyệt.
NÓI LỐI:
-----***-----
[nữ]Phụ Vương ơi!
không lẽ nào chồng con Trọng Thủy,
lại đan tâm bạc ác vong tình.
Ngày tiễn đưa chàng hò hẹn sắt đinh,
nay trở giáo đem binh xâm lấn.
[nam]Từ tình nghĩa thông gia
đã biến ra thù hận,
ha ha…ha ha ha ha
Cha lạc lầm kết se
duyên phận đời con.
Con đừng tin những lời
thề hẹn sắt son.
Loa Thành tan nát
như con đã thấy.
Quân giặc đã tấn công
như sấm vang bão táp.
Cha vững tin
vào nỏ thần bạo phát.
Khi giặc đến chân thành
không xuống lệnh xuất chinh,
tên một phát buông ra
giết hàng trăm mạng.
ha ha…ha ha… ha ha ha ha
PHỤNG HOÀNG:
-----***-----
[nam]Có lẽ đời cha
đã đến ngày đứt đoạn,
cho nên nỏ thần
mới hết thiêng và nằm
yên như mảnh gỗ trơ…
…trơ…
Còn địch quân
thì điệp điệp, trùng trùng.
Sức yếu thế cô,
cha không thể vẫy vùng.
Đột phá xông tên...
máu thù loan giáp trận.
Mở huyết lộ bôn đào,
nhìn lại đám tàn quân.
Tiếng gào thét,
tiếng gươm đao,
âm thanh còn vang dội,
Giục ngựa thoát đi
mà suối lệ tuôn trào.
Đội nguyệt mang sao
trong gió thét mưa gào.
[nữ]Con xin Phụ Hoàng
lấp mạch sầu,
tìm chốn thoát nguy,
lỡ ra cha có mệnh hệ chi,
trên cõi đời
con côi cút bơ vơ…
Trên bước cùng nguy,
cha bảo trọng lấy thân
mà chớ ưu phiền
Tin tưởng ngày mai
phục hồi vận nước ..
Đuổi quân xâm loàn
cứu họa sanh linh.
NÓI LỐI:
-----***-----
[nam]Đừng khóc nữa con ơi,
trò đời dâu bể,
hưng vượng suy vong
là do tiền kiếp luân hồi.
Đây! đây thanh gươm,
cha đã dựng nên
nghiệp đế rạng ngời.
Nay chiến bại
cuộc đời cha đành dị tuyệt.
[nữ] Cha!...
[nam]Đứng giữa đất trời
có đôi vòng nhật nguyệt,
tình cha thương con
vạn kiếp khó mờ phai.
[nữ] Cha!...
[nam]Con đã theo cha
trên muôn dặm đường dài.
Không cơm nước
suốt ngày nay
chắc con đói lã.
À! đây…!
Vọng cổ CÂU 15:
[nam]Con ơi!
đây là nắm cơm khô
mà cha đã nhặt được
bên xóm nghèo cổ…giã.
Vậy con hãy ăn đi
cho đỡ dạ trên bước…
…bôn…
…đào…
Lúc đói một nắm cơm khô
vẫn quý hơn cao lương
hải vị sơn hào…
Cha sanh con ra
đặt vào lâu đài phượng cát,
nhưng ai ngờ
vận mạng đói khát con ơi.
Gót sen hồng
con dẫm bước trên lá khô rơi,
cha nghe bồi hồi
như muối xát kim châm trong dạ.
Tình phụ tử thiêng liêng
như sông dài biển cả,
con mỉm nụ cười tươi
là cha thỏa dạ vui lòng..
NÓI:
[nữ]Cha!...
[nam]Ăn đi con,
con ăn đi
để rồi cha con ta
lại tiếp tục lên đường.
Vọng cổ CÂU 16:
-----***-----
[nữ]Cha ơi! suốt mấy ngày
vượt suối băng rừng,
cha chịu khát để dành từng ngụm nước.
Gió cuốn bụi mù
ngựa phi trên dốc ngược,
con sơ ý rớt hài
cha dừng cương xuống nhặt cho con.
Trong hang đá thâm u,
giấc ngủ mỏi mòn,
cha lấy áo che cho con
giữa trời sương buốt giá.
[nam]Cha chỉ biết
quý thương con vì con là tất cả,
vậy con hãy ăn đi
cho yên dạ nghiêm đường.
[nữ]Con đã no lòng,
xin Vương Phụ hãy an tâm,
phần còn lại cha dùng cho lại sức.
[nam]Chiến trận phong sương,
cha đã quen rồi cơ cực,
thì dầu màn trời chiếu đất có sá chi.
THOẠI, DIỄN:
[nam]Kìa!…
mây kéo đen nghịt,
cơn giông bão bắt đầu.
Xin khấn nguyện
hoàng thiên hộ thổ,
hãy chứng giám cho tấm lòng thành
của Thục Phán An Dương Vương.
Từ tóc xanh cho đến
bạc đầu vì nước vì dân,
xin thần Kim Quy
dùng oai lực giúp ta thoát nạn.
Kìa!…thần Kim Quy
xuất hiện giữa biển khơi,
Thần Quy!
Thần Quy ơi!
nỗi nước mất nhà tan,
ắt xúc động lòng trời.
Vì sao?
Vì sao thần nỏ hết thiêng?
xin thần mách bảo..
( Thần Kim Quy xuất hiện )
--Mời bấm “beat Thảo Trinh” để tìm các bài ca cổ hay nhé!--
[nữ]Trời!...
[nam]Mỵ Châu! loài nghịch tử!
[nữ]Phụ Vương!
CHIÊU QUÂN KHÚC:
[nam]Cha lầm kế quân gian
nên đành mất gian san
bi thiết kêu trời sao thấu.
Con hỡi con sao đành?
Vì tình yêu
con bán quê hương mình,
gieo tóc tan đau sầu cho vạn sanh linh.
[nữ]Phụ Vương!
[nam]Câm miệng lại!
Chết mi chết
đáng kiếp đừng kêu oan,
oán than cùng ai.
Cổ Loa khói mù,
khổ đau chất chồng,
vì nước mất nhà tan.
Thác đi vẫn còn mang theo,
nhuốc nhơ ngàn…
…thu…
Vọng cổ CÂU 5:
[nữ]Phụ Vương ơi! Mỵ Châu này
tự sát cho xong để giọt máu hồng
hòa trong sóng…
…nước...
Cảnh quốc khổ dân đau
thù chung không quên được,
con lầm tin trao duyên cho tên xâm lược
phản trắc bạc đen bội ước…
… vong…
…thề…
Cay đắng xót xa
tâm sự não nề…
Ngày chàng ra đi
còn khắc ghi lời đoan thệ,
dù cho phong vũ bất kì,
cũng không thể rời nhau.
Phụ Vương ơi! tay trót
nhúng tràm càng nghĩ càng đau,
chàng gieo cảnh tang sầu
phủ trùm Âu Lạc.
Con sống trong lầu son điện các,
nào hiểu sự gian ngoa
đen bạc của người đời(-)
[nam](nói)Mỵ Châu!..
Mỵ Châu ơi!
cha không ngờ con phản bội cha,
xem nhẹ sơn hà nặng tình chồng nghĩa vợ.
Giết con!…giết con
thì lòng cha bao nỡ,
mà để con sống trên đời
thì vết nhơ muôn thuở khó phai mờ.
Vọng cổ CÂU 6:
[nữ]Phụ Vương ơi!
tội con làm thật nặng bằng non,
dù con là kẻ vô tâm
nhưng nhục nào bằng nhục vong gia thất quốc.
Ôi! nhìn bốn phía non cao chất ngất,
trước mặt là bể thẳm mênh mông.
Tiếng sóng gào như tiếng hét trùng dương,
tiếng phẫn uất căm hờn của hồn thiêng sông núi.
Nhìn Phụ Vương chiến bào tơi tã,
mắt rưng rung giọt lệ anh hùng(-)
Có phải cha khóc
vì sơn hà xã tắc ngửa nghiêng,
hay căm hận cho lòng người phản trắc.
Non sông
ngập lửa căn hờn.
Tội đồ vong quốc
chính là Mỵ Châu.
THOẠI DIỄN:
-----***-----
[nam]Tại sao?
tại sao quân giặc
lại tìm đến nơi này?
tại sao?..
Hả?..
Lông ngỗng trắng!
Mỵ Châu!..
thì ra chính con đã dẫn đường cho giặc
tìm đến nơi này để giết cha!
[nữ]Không!
[nam]Câm miệng lại!
Quân bất hiếu!
Con phải chết!
[nữ]Phụ Vương!...
Vọng cổ CÂU 20:
[nam]Trời ơi! ta đã lầm phải mưu sâu kế độc
nên gấm vóc non sông phải đổ nát tan…
…tành…
Vó ngựa Phiên Nung dẫm nát Cổ Loa Thành.
Ôi bao nhiêu năm xây hào đắp lũy,
giữ vững cõi bờ, trị nước an dân.
Bởi không nghe lời khuyên
của những đấng tôi trung,
nay phải đành làm kẻ vong gia thất quốc.
Mưa hay lệ chảy dài trên khóe mắt,
khi trùng dương dậy sóng ba đào..
Hỡi Kim Quy thần
hãy đón rước hồn ta,
hỡi nghịch tử Mỵ Châu
ngập đường lông ngỗng trắng.
Giờ phút cuối của cha con Thục Phán
Trong một phút sai lầm
di hận đến thiên thu. …
THOẠI DIỄN:
[nam]Mỵ Châu!
Mỵ Châu!..
Cha đi trước con đây!
[nữ]Phụ Vương!...
Phụ Vương ơi!
Chờ con theo với…//.
--Chúc Các Bạn Giao Lưu Vui Vẻ--