Chỉ vài ngày nữa là tới giao thừa... nhưng mẹ đâu rồi còn không thấy
Thay vì nhìn mẹ ở ngoài đời thật... giờ thay là tấm hình trên giấy
Không còn Mẹ thì Tết là gì?... nụ cười của con cũng mất dần
Mất đi Mẹ là mất tất cả... giờ con đang sống trong sự bất cần
Sự tủi thân càng tìm đến con... sau ngày 23 đưa ông Táo
Năm nào Mẹ cũng bận rộn... nhưng Mẹ vẫn nói là không sao
Cuộc sống này áp lực quá... con muốn quay lại lúc còn nằm nôi
Con rất muốn ở bên cạnh Mẹ... nhưng con còn rất nhiều điều chi phối
Mẹ kí giấy khai sinh cho con... con kí giấy báo tử cho Mẹ
Muốn Mẹ xoa đầu ôm con vào lòng... muốn Mẹ la mắng như còn bé
Cuốn nhật ký còn dang dở... có vài dòng chữ ở trên nền nháp
Dù bây giờ con có thành công... cũng đã quá trễ để con đền đáp
Hương khói bay trong nước mắt... sấp tiền giấy thay bằng công lao
Bước về nhà còn được thấy Mẹ... là niềm hạnh phúc đâu cần mong cao
Con muốn quỳ như thủa nhỏ... khi Mẹ bắt phạt vài đòn roi
Chứ con không muốn quỳ trước bàn thờ.... để rồi nhận lại hai từ " Mồi côi".
Gió se lạnh của ngày cuối năm... càng làm tim con thêm buốt thắt
Con dường như mất đi nụ cười... mà thay vào đó là nước mắt
Thèm cái nắm tay thật chặt của Mẹ... dẫn con đi mua đồ Tết đấy
Nhìn Mẹ qua tấm di ảnh... là điều mà con chưa từng muốn thấy
Đắng cay ngọt bùi con đã nếm đủ... Mẹ là lí do để về nhà
Con thèm nghe tiếng Mẹ la mắng để rồi phải chạy đi mách Ba
Mẹ bỏ con lại ở giữa cuộc đời... con nhớ Mẹ lắm mẹ biết chăng
Người cài hoa đỏ cùng với nụ cười.... chỉ con là cài hoa hồng trắng
Đứa trẻ này không còn Mẹ nữa... đứa trẻ này bị Mẹ bỏ lại
Ước gì còn Mẹ trên đời.... để kể Mẹ nghe bao nhiêu trở ngại
Mẹ khổ cực để sinh ra con... 9 tháng 10 ngày Mẹ chăm lo
Lời Mẹ dạy suốt mấy mươi năm... đến lúc hiện tại vẫn còn đó
Nhớ lúc nhỏ Mẹ rượt con chạy... kêu về Mẹ tắm khi trời tối
Đứa con gần 40 tuổi đầu... không dám nhìn Mẹ nói lời xin lỗi
Con muốn quỳ như thủa nhỏ... khi Mẹ bắt phạt vài đòn roi
Chứ con không muốn quỳ trước bàn thờ... để rồi nhận lại 2 từ "Mồ côi"