Cha tôi đi vắng cha đi vắng
Vắng từ lúc tôi còn thơ
Ngày xưa ngu ngơ
Tôi thường hỏi mẹ cha bao giờ về
Mẹ tôi khẽ nói cha đi vắng
Cha sẽ nhanh về thôi
Thời gian bao lâu trôi mà cha lạc bước đâu rồi
Mình mẹ tôi như thân gà mái
Mưa tàn phai phong ba rồi nắng cháy
Qua trầm truân nuôi lớn khôn hình hài
Mẹ tấm áo vá mà con thường thấy tháng năm tuổi thơ
Giờ vẫn tấm áo vá mẹ lại níu vá ân tình vỡ đôi
Thời gian bao lâu trôi đời tôi thiếu vắng cha rồi
Đã có những chiều cơn mưa ngang cuộc đời
Đã thấy những lần ưu tư mẹ khóc đêm
Người mẹ đáng kính tình yêu vẫn hướng về một nơi
Rồi khi con lớn
Con nhận biết con hiểu thấu tâm tình bấy lâu
Vì là thương con nên mẹ nói cha vắng nhà
Cha hơi phương hướng nào con tìm thấy được
Cha đành bỏ rơi con thật sao
Nhìn mẹ xanh xao
Thân gà mái nuôi con nghẹn ngào
Mình mẹ tôi như thân gà mái
Mưa tàn phai phong ba rồi nắng cháy
Qua trầm truân nuôi lớn khôn hình hài
Mẹ tấm áo vá mà con thường thấy tháng năm tuổi thơ
Giờ vẫn tấm áo vá mẹ lại níu vá ân tình vỡ đôi
Thời gian bao lâu trôi đời tôi thiếu vắng cha rồi
Đã có những chiều cơn mưa ngang cuộc đời
Đã thấy những lần ưu tư mẹ khóc đêm
Người mẹ đáng kính tình yêu vẫn hướng về một nơi
Rồi khi con lớn
Con nhận biết con hiểu thấu tâm tình bấy lâu
Vì là thương con nên mẹ nói cha vắng nhà
Cha hơi phương hướng nào con tìm thấy được
Cha đành bỏ rơi con thật sao cha
Nhìn mẹ xanh xao
Thân gà mái nuôi con nghẹn ngào
Nhìn mẹ xanh xao
Thân gà mái nuôi con lệ trào
Nhìn mẹ xanh xao
Thân gà mái nuôi con rồi lệ trào