Vì ta yêu nhau như cơn sóng vỗ
Quẩn quanh bao năm không buông mặt hồ
Thuyền anh đi xa bờ thì em vẫn dõi chờ
Duyên mình dịu êm thơ rất thơ
Và anh nâng niu em như đóa hoa
Còn em xem anh như trăng ngọc ngà
Tự do như mây vàng mình phiêu du non ngàn
Dẫu trần gian bao la đến đâu nơi anh là nhà hah
Hah hah
Khi anh qua thung lũng và bóng đêm ghì bàn chân
Đời khiến anh chẳng còn nhiều luyến lưu
Em mong lau mắt anh khô
Ta yêu sai hay đúng
Còn thấy đau là còn thương
Khi bão qua rồi biết đâu sẽ đi tới nơi của ngày đầu
Hết muộn sầu
Khi đi xa một người trông ngóng
Mái tranh đơn sơ chỉ hi vọng
Ngày ra quân mang về chiến thắng
Biết bao năm mong chờ tin chồng
Bao nhiêu ngày yêu giờ còn đìu hiu
Chỉ còn mình em giữa bến vắng sáng đến chiều
Đâu còn ngày thơ như từng mộng mơ
Giông bão ập đến vào đúng hôm đâu ai ngờ
Không ai cạnh bên em lạnh không
Nơi anh biển xa anh cạnh sông
Chiến hữu về quê anh thì không
Bám lấy niềm tin mai thành công
Mau mang được thành công về nhà
Mong bên cạnh em khi về già
Sau bao đêm trắng hơi men đắng không gian lắng anh mới thấm nơi em ngắm cô đơn lắm
Woh
Hoh
Khi anh qua thung lũng và bóng đêm ghì bàn chân
Đời khiến anh chẳng còn nhiều luyến lưu
Em mong lau mắt anh khô
Ta yêu sai hay đúng
Còn thấy đau là còn thương
Khi bão qua rồi biết đâu sẽ đi đến nơi của ngày đầu
Hết muộn sầu