6 năm trước anh đã hỏi rằng em về nhà hay chưa
6 năm sau anh nghĩ câu hỏi đó bây giờ hơi thừa
Hoặc là anh cũng không đủ tư cách để hỏi câu ấy nữa
Hoặc là em không còn muốn nghe anh hỏi câu ấy nữa
Mấy bữa trước anh vừa đi qua
Con đường mình thường đi ngang
Mình vẫn ăn chung ăn quán
Mình vẫn ngồi chung một bàn
Vẫn là món bún chả buổi sáng
Vẫn niềm nở với người bán
Chỉ tiếc là không còn chung một khung thời gian
Anh vẫn nhớ nhắn tin cho em hỏi nơi em có mưa không
Ở nhà thì đã mưa, ở bên em thì vẫn chưa
Anh đúng ra nên quan tâm em
Bằng hành động như lời đã hứa
Nhưng vết dao thì vẫn cứa thằng trẻ con này chưa chừa
Bữa tối ăn gì? hay mình oẳn tù xì
Em có rất nhiều điều muốn chia sẻ
Nhưng anh lại chẳng làm gì
Em trao anh rất nhiều cơ hội
Nhưng mà anh thường phung phí
Cái chết của tình yêu mình
Sự vô tâm của anh là hung khí
Làm sao giữ cho riêng mình em bóng hình
Đã muốn rời xa sao em không nỡ rời xa
Có lý do nào cho em nhớ về thứ vốn cần quên
Khi em đang gần đến bên hạnh phúc mới
Tiếc là anh đã không yêu em
Nhiều như cái cách anh đã tưởng tượng
Không hiện thực hóa được
Giấc mơ mà ta đã mường tượng
Khiến mối quan hệ của mình
Ngày càng xấu xí và biến tướng
Anh lại về với cuộc sống thường
Ngay trước ngưỡng cửa thiên đường
"Anh nợ em sự thành công"
Đó là lời em nói khi kết thúc
5 năm - 2 lần block anh hiểu đó là sự ấm ức
Một người tiến quá nhiều và một người lùi sâu quá mức
"Người thiệt thòi là người hiểu chuyện"
Em viết vậy ở trên facebook
Nếu anh chưa tự giác gạt chỗ để chân cho em
Tức là anh chưa yêu em
Nếu anh chưa cài mũ bảo hiểm cho em
Tức là anh chưa yêu em
Nếu anh không nắm tay em ở giữa nơi đông người
Tức là anh chưa yêu em
Nếu anh không mở cửa cho em, xách đồ cho em
Tức là anh chưa yêu em
Và em vẫn luôn nói với anh rằng anh chưa yêu em
Còn mỗi riêng mình em ôm mình
Em đang làm quen dần baby
Mình đã yêu nhiều thế
Trao nhiều thế, không cần thêm nuối tiếc
Câu chuyện không viết hết
Không tồn tại hồi kết em cứ mãi mong hoài
We gotta go on and on and on
Ai chẳng có ngày này ngày kia
Nhưng dạo này em lại có thêm nhiều ngày kia
Nhớ đi đường vòng nếu tối nay em về khuya
Anh lại về với căn phòng camera lại lia
Uh, sự vô cảm của anh là thứ dẫn anh đi qua đau khổ
Nhưng đúng sự vô cảm ấy nhiều lần làm em đau khổ
Bông hoa trắng, bông hoa xanh, xen lẫn bông hoa đỏ
Vậy mà giờ anh chỉ tặng em được một file âm thanh nhỏ
Anh đã làm những điều anh không nên làm
Còn em đã làm những điều em không cần làm
Đúng hay sai ở câu chuyện này, chúng ta không cần bàn
Tất cả mọi chuyện đã có thể khác, nếu mà anh rõ ràng
Nếu mà anh can đảm nếu mà anh vững vàng
Nếu mà anh dũng cảm
Nói hết cảm xúc mà mình đang mang
Nếu mà anh nghĩ việc giao tiếp chính xác là một
Giải pháp thì có lẽ bài nhạc này anh không cần phải hát