* * * Từng dòng thư khiến anh đau lòng mình anh lê bước trong âm thầm mình anh bước trong niềm vô vọng lời thề khiến ai cũng mơ mộng cầu mong đôi ta mãi mãi như hôm nào vậy thôi anh chẳng mong xa vời chẳng biết phải khóc hay là nên cười ngày em buông tay không lời trăn chối Dòng sông có khúc chảy siết không ai hay lòng người lúc thay đổi không ai ngờ mỗi người một số phận riêng không chung đường lời chia tay ấy không nao núng không xót xa vì bao lâu nay môi hôn đã không mặn mà chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng * * * Từng dòng thư khiến anh đau lòng mình anh lê bước trong âm thầm mình anh bước trong niềm vô vọng lời thề khiến ai cũng mơ mộng cầu mong đôi ta mãi mãi như hôm nào vậy thôi anh chẳng mong xa vời chẳng biết phải khóc hay là nên cười ngày em buông tay không lời trăn chối Dòng sông có khúc chảy siết không ai hay lòng người lúc thay đổi không ai ngờ mỗi người một số phận riêng không chung đường lời chia tay ấy không nao núng không xót xa vì bao lâu nay môi hôn đã không mặn mà chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng Dòng sông có khúc chảy siết không ai hay lòng người lúc thay đổi không ai ngờ mỗi người một số phận riêng không chung đường lời chia tay ấy không nao núng không xót xa vì bao lâu nay môi hôn đã không mặn mà chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng
* * * Từng dòng thư khiến anh đau lòng mình anh lê bước trong âm thầm mình anh bước trong niềm vô vọng lời thề khiến ai cũng mơ mộng cầu mong đôi ta mãi mãi như hôm nào vậy thôi anh chẳng mong xa vời chẳng biết phải khóc hay là nên cười ngày em buông tay không lời trăn chối Dòng sông có khúc chảy siết không ai hay lòng người lúc thay đổi không ai ngờ mỗi người một số phận riêng không chung đường lời chia tay ấy không nao núng không xót xa vì bao lâu nay môi hôn đã không mặn mà chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng * * * Từng dòng thư khiến anh đau lòng mình anh lê bước trong âm thầm mình anh bước trong niềm vô vọng lời thề khiến ai cũng mơ mộng cầu mong đôi ta mãi mãi như hôm nào vậy thôi anh chẳng mong xa vời chẳng biết phải khóc hay là nên cười ngày em buông tay không lời trăn chối Dòng sông có khúc chảy siết không ai hay lòng người lúc thay đổi không ai ngờ mỗi người một số phận riêng không chung đường lời chia tay ấy không nao núng không xót xa vì bao lâu nay môi hôn đã không mặn mà chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng Dòng sông có khúc chảy siết không ai hay lòng người lúc thay đổi không ai ngờ mỗi người một số phận riêng không chung đường lời chia tay ấy không nao núng không xót xa vì bao lâu nay môi hôn đã không mặn mà chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng
* * * Từng dòng thư khiến anh đau lòng mình anh lê bước trong âm thầm mình anh bước trong niềm vô vọng lời thề khiến ai cũng mơ mộng cầu mong đôi ta mãi mãi như hôm nào vậy thôi anh chẳng mong xa vời chẳng biết phải khóc hay là nên cười ngày em buông tay không lời trăn chối Dòng sông có khúc chảy siết không ai hay lòng người lúc thay đổi không ai ngờ mỗi người một số phận riêng không chung đường lời chia tay ấy không nao núng không xót xa vì bao lâu nay môi hôn đã không mặn mà chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng * * * Từng dòng thư khiến anh đau lòng mình anh lê bước trong âm thầm mình anh bước trong niềm vô vọng lời thề khiến ai cũng mơ mộng cầu mong đôi ta mãi mãi như hôm nào vậy thôi anh chẳng mong xa vời chẳng biết phải khóc hay là nên cười ngày em buông tay không lời trăn chối Dòng sông có khúc chảy siết không ai hay lòng người lúc thay đổi không ai ngờ mỗi người một số phận riêng không chung đường lời chia tay ấy không nao núng không xót xa vì bao lâu nay môi hôn đã không mặn mà chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng Dòng sông có khúc chảy siết không ai hay lòng người lúc thay đổi không ai ngờ mỗi người một số phận riêng không chung đường lời chia tay ấy không nao núng không xót xa vì bao lâu nay môi hôn đã không mặn mà chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng
* * * Từng dòng thư khiến anh đau lòng mình anh lê bước trong âm thầm mình anh bước trong niềm vô vọng lời thề khiến ai cũng mơ mộng cầu mong đôi ta mãi mãi như hôm nào vậy thôi anh chẳng mong xa vời chẳng biết phải khóc hay là nên cười ngày em buông tay không lời trăn chối Dòng sông có khúc chảy siết không ai hay lòng người lúc thay đổi không ai ngờ mỗi người một số phận riêng không chung đường lời chia tay ấy không nao núng không xót xa vì bao lâu nay môi hôn đã không mặn mà chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng * * * Từng dòng thư khiến anh đau lòng mình anh lê bước trong âm thầm mình anh bước trong niềm vô vọng lời thề khiến ai cũng mơ mộng cầu mong đôi ta mãi mãi như hôm nào vậy thôi anh chẳng mong xa vời chẳng biết phải khóc hay là nên cười ngày em buông tay không lời trăn chối Dòng sông có khúc chảy siết không ai hay lòng người lúc thay đổi không ai ngờ mỗi người một số phận riêng không chung đường lời chia tay ấy không nao núng không xót xa vì bao lâu nay môi hôn đã không mặn mà chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng Dòng sông có khúc chảy siết không ai hay lòng người lúc thay đổi không ai ngờ mỗi người một số phận riêng không chung đường lời chia tay ấy không nao núng không xót xa vì bao lâu nay môi hôn đã không mặn mà chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng chấp nhận lời rẽ đôi muộn màng