Make me swoon
Make me sway
With your arms
With your rhythm
Let us dance
In the rain
In the war
In the prison
Anh trở về lại với trường cũ
Anh lại viết nhạc
Vào cái giờ mà mọi người thường ngủ
Cảm thấy trống trải dù
Căn phòng này có đủ giường tủ
Hôm nay anh thấy buồn
Buồn hơn cả nhạc Trường Vũ
Chơi nhạc mới đó vậy mà đã
Gần mười năm rồi
Anh buồn vì có những ngày cành lá
Tâm tư anh lười đâm chồi
Buồn những muộn phiền khiến
Cho đôi khi lòng này cười không nổi
Buồn vì có những ngày bất ổn
Nhưng không có đến một người thăm hỏi oh
Miền bắc mùa này mưa phùn
Thời tiết khó chịu lắm em
Anh đi loanh quanh ngoài đường
Đôi converse đã lấm lem
Trong đầu anh không định hướng
Lời nhạc này cũng mông lung
Bây giờ anh đứng ở đây
Nhưng tâm hồn ở trên không trung
Thật may là anh có rap
Có nhịp beat để thả vào
Như một tấm đệm êm
Mỗi khi mệt anh ngả vào
Đã từng hi vọng và cũng đã
Từng thất vọng nhiều
Rồi có một ngày tất cả trôi
Qua nhẹ như một giấc mộng chiều
Oh
Những quả bóng bay rồi thì
Cũng có ngày bị xẹp mất
Những ngày còn được chơi
Rap chắc chắn là những ngày đẹp nhất
Và tao lại feel như là cơn gió
Bay trong buổi chiều mượt mà
Mừng như thằng nhóc bỗng
Được mang đến được cho
Thật nhiều hộp quà
Trở về trường cũ cho tao có
Thể gởi gắm nhiều điều thật thà
Mỗi ngày còn rap vui như là
Lục Vân Tiên gặp Kiều Nguyệt Nga
Chẳng có gì đáng tự hào khi
Có những ngày đầy cực khổ
Nhưng nước mày uống còn không
Nhiều bằng mồ hôi tao từng đổ
Tao là thằng con lớn
Ông bà già tao ai lo
Đã có những ngày ăn bữa
Hôm nay chỉ mong ngày mai no
Ai thì cũng như ai
Muốn có tiền nhà và xe
Đêm nằm thật yên giấc
Không muốn có phiền
Hà mà care
Ai thì cũng như ai thôi
Bằng cách này hoặc cách khác
Và tao thay đổi cuộc đời
Của tao bằng cách rap
Viết một bài nhạc mệt như
Đi cày trong trưa hè tháng sáu
Chất xám tao đưa vào đó thật
Ra không khác gì bán máu
Mày không thể nào mà đem
Đơn vị bình thường ra đo đạc
Âm nhạc của tao giàu có không
Khác gì vàng trong kho bạc
Đừng phán xét tao khi đời của
Tao sẽ chẳng ai sống cho
Mấy thằng thùng rỗng thì thường hay
Cho mình là cái trống to
Nhiều thằng đi bằng hai chân nhưng
Mà thật ra là giống bò
Cái chất của tao không thể nhầm lẫn
Dù cho tao hóa thành đống tro
Và tao lại feel như là cơn gió bay trong
Buổi chiều mượt mà
Mừng như thằng nhóc bỗng được mang
Đến được cho thật nhiều hộp quà
Trở về trường cũ cho tao có thể gởi gắm
Nhiều điều thật thà
Mỗi ngày còn rap vui như là Lục Vân
Tiên gặp Kiều Nguyệt Nga
Muốn tìm nhạc chill Đen Vâu chính
Là chợ đầu mối
Nghe nhạc của anh em sẽ thôi
Thấy sợ màu tối
Muốn ngủ thật ngon đem nhạc
Anh mà gối đầu giường
Trong màn đêm đen khi cơn mưa lạnh
Kia đang xối đầu đường
Sẽ có những ngày đầu của em
Cần tìm một nơi ngả
Ngày mà những âu lo cuộc đời
Này vùi dập em tơi tả
Em rơi
Ngã vào trong những lo toan
Phổi em không có thuốc nhưng bởi
Vì bị chèn ép mà ho khan
Nhạc của anh em nên nghe vào đêm
Và khi mà em đang cuộn mình lại
Trong chiếc chăn mềm
Và khi mà em không biết mình
Nên vui hay buồn bã
Và khi mà em không khóc nhưng
Nước mắt cứ tuôn ra
Ha
Khóc đi
Cười đi
Tuôn ra đi cho hết một lần
Không còn cảm xúc nghĩa là em
Đang chết một phần
Đâu cần chèn lòng mình lại
Muốn trở thành một Hoa Mộc Lan
Nếu đời không cho ta là hoa hồng thì
Em hãy cứ vui làm đời hoa mộc lan
Hoài niệm lại về theo cái cách mà
Anh không ngăn nổi
Từ bán cầu não xuống đến ngực
Sau đó làm căng phổi
Anh thấy cồn cào như uống thuốc
Mà không chịu ăn cơm
Biết là không tốt như hồi bé
Cố hít mùi xăng thơm
Thành phố buồn không phải vì
Thành phố không có em
Mà có em nhưng mà mình
Sẽ khó mà gặp lại
Ta đã có những ngày sống
Trong mong chờ khắc khoải
Buồn ngắc ngoải
Nhưng chắc phải đành gác lại
Haizz
Em biết không
Và đôi khi anh cần người trói
Bằng ánh mắt
Bằng hơi thở
Bằng cười nói
Bằng thinh lặng
Bằng hồ hởi
Bằng êm ru
Khi trưa hè ngày đông lạnh trong đêm thu
Tâm tư này cần em để chấp cánh
Và có những thứ giá trị
Nhưng không hề lấp lánh
Bài hát này không có quảng cáo
Không có anh đời em chắc cũng chẳng sao