Tình đầu, cay đắng cho lòng anh
Thôi từ đây, chúng ta đôi đường xa cách
Nhớ thương cũng thôi cam đành.
Duyên chúng ta không thành
Cũng vì vâng lời Mẹ Cha
Xin anh chớ nên trách hờn.
Ngày nào, cắp sách chung trường xa
Thế mà nay, tiễn em theo chồng xa xứ
Tim tôi nát tan rã rời
Anh nói chi nặng lời
Cuộc đời bẽ bàng thuyền quyên
Truân chuyên kiếp hoa đoạn trường.
Đừng buồn, em hỡi cho lòng đau
Anh nào đâu, trách em vong thề bội ước
Tiếc cho mối duyên ban đầu
Ví như nước trôi qua cầu
Cha Mẹ già xin nhờ anh viếng thăm
Sớm hôm bát nước chung trà
Còn gì, đâu nữa để mà mong
Thôi còn trông, ngóng ai xuôi về bến cũ
Ai ơi! Có hay chăng lòng?
Thân em nước trôi xuôi dòng
Không về bến hẹn ngày xưa
Ai ơi! Hết mong tương phùng...