menu-iconlogo
logo

Nhân gian bất trị đắc 人间不值得- Lời Việt by Starlight

logo
Paroles
Đò với núi yêu sâu đậm, hạt tuyết lỡ phải lòng sen

Chiều vương trên mắt ai rực hồng, sớm mai mong bên nhau hàn huyên.

Người trong tâm vui bên đào cùng mai, quyết không cạnh bên ta.

Xà Trắng xuyên qua hồ Hàng Châu vào hôm Hứa Tiên quên lấy ô.

Hỏng mất xích đu đang ngồi, mười năm không đỗ khoa trường

Số kiếp luôn có trớ trêu, toan tính bao nhiêu không thành công.

Vội bước chân đi, hòa thượng kia hóa duyên trong tiệm vịt quay.

Nào cùng nâng ly nói chuyện, người híp mắt nhìn trần gian

Này Trường An tươi đẹp, kia Kiến An nước non như họa

Nghe thần tiên bấm quẻ, nay thiếu điều viên mãn

Đến đi hay ly hợp mong không cầu toàn lo âu.

Mượn một niêu đất nấu gạo, ngoài hiên khói phủ tựa mây

Dù trời đông hay lạnh tâm cũng ấm áp muôn phần

Dùng can đảm kia bước đến

Bắt lấy gió trăng về

Tới lui truân chuyên, tám chục kiếp, đến đây ta cùng xem.

Chẳng hứng thú thanh mai gì, tìm trúc mã bầu bạn thôi

Cầm đứt dây Bá Nha đàn, lại thấy Kê Khang Cự Nguyên tuyệt dao.

Vừa kết tóc bên nhau mà nàng đã nên duyên với người ta

Vừa lúc đan tay cùng tình nhân thì Hỉ Tước sao không thấy kêu.

Trường sinh có như tâm nguyện? Bảy mươi năm nuối tiếc gì?

Lão bệnh bì sao năm tháng oanh yến vui sướng như xuân xanh.

Trộm lấy linh đan là Hằng Nga, sao vương vấn nơi trần gian?

Nào cùng nâng ly nói chuyện, người híp mắt nhìn trần gian

Này Trường An tươi đẹp, kia Kiến An nước non như họa

Nghe thần tiên bấm quẻ, nay thiếu điều viên mãn

Đến đi hay ly hợp mong không cầu toàn lo âu.

Mượn một niêu đất nấu gạo, ngoài hiên khói phủ tựa mây

Dù trời đông hay lạnh tâm cũng ấm áp muôn phần.

Dùng can đảm kia bước đến

Bắt lấy gió trăng về

Tới lui truân chuyên, tám chục kiếp, đến đây ta cùng xem.

Hồng trần chẳng xoay vần tựa ý ta

Ai say tình triền miên

Chỉ mong uống với người mấy ly

Dưới trăng ta cùng hàn huyên.

Bình rượu nồng hôm nay uống cạn, thuyền đi sẽ chẳng cập bến

Một kiếp ngao du trần gian đến thiên nhai không dừng lại.

Ngoài kia buồm giăng khắp chốn,

Tay nâng kiếm không rời.

Lúc quay đầu, nhìn về nhân gian, thấy trăm hoa đẹp tươi.

Có khi nào, ta say nồng một giấc, trần thế

tựa như mơ…