Một buổi chiều 
Mưa nắng tự nhiên 
Không hiểu sao 
Nhớ em quá trời 
Vội vàng tìm cái cớ 
Đến bên em 
Tránh việc bị ăn bơ 
Một cành hồng 
Anh hái tặng em 
Anh giấu nó 
Trong tay áo mình 
Chạy vội vàng hấp tấp 
Vướng ngay con gì 
Nó nó thò đầu nó ra 
Đau đau cục thịt quá đi 
Tổ cha mi cục đá 
Hây tổ cha mi đá vấp tao 
Ố ô ồ bực quá đi thôi 
Trốc miếng da 
Chảy máu luôn rồi này 
Vừa gặp mình 
Em rất ngạc nhiên 
Có cái chi 
Sau lưng anh vậy 
Tưởng là người bước đến 
Cướp hoa cướp luôn đời trai 
Ai ngờ là không phải 
Thật nhẹ nhàng 
Em ghé vào tai 
Có đau không 
Đưa mông xem nào 
Vẫn nhẹ nhàng như thế 
Mang bông băng 
Em đắp vào vết thương 
Ôi thôi đau lòng đi quá đi 
Phải chi như vậy sớm 
Nương tay đau mông 
Chết mất nà 
Ố ô ồ thượng đế biết không 
Con đã yêu thật rồi 
 Chẳng tình cờ 
Cũng chẳng tự nhiên 
Tôi với em 
Yêu nhau đến giờ 
Chặng đường dài 
Có ánh mắt em 
Dõi theo cho tôi 
Động lực hoàn thiện hơn 
Thật tuyệt vời 
Năm tháng gần nhau 
Dẫu có khi 
Hai đứa bất hòa 
Vẫn cầm chặt 
Bàn tay chẳng buông 
Dẫu cho lắm khi 
Mưa ngập lối đi 
Yêu em thật nhiều em biết không 
Nàng tiên trong lòng anh 
Đúng đúng rồi 
Thượng đế biết không 
Con đã yêu thật rồi 
Yêu em thật nhiều em biết không 
Nàng tiên trong lòng anh 
Lá la là 
Thượng đế biết không 
Chúng con chung đôi rồi