Em à nơi xa đó giờ này em có khỏe không
Ngày tiễn anh đi em hứa ngày
Về mình cưới nhau cơ mà
Sao giờ em nỡ quên vậy
Thôi phận thằng lính như anh thì làn gì có tương lai
Về bên người ta nhớ phải hạnh phúc em nhớ
Hai năm lâu lắm anh mất em thật rồi
Tuổi đời đôi mươi nó dời mái
Trường với bao ước mơ của tuổi trẻ
Gửi lời tạm biệt tới lớp học xưa
Những ngày chung vui với bạn bè
Đứa thì bước trân vào đại học
Đứa quay trở về làm công nhân
Còn nó bắt đầu xây dựng tương
Lai thì trời bỗng đã chuyển sang xuân
Giấy gọi nhập ngũ cầm trên tay
Nó cười mà rưng rưng nước mắt
Lời gọi tổ quốc trả nợ non sông
Nó thấy gió xương ngay trước mặt
Nó phải tạm gác lại tương lai
Nó tạm biệt gia đình yêu dấu
Nó tạm biệt em người yêu bé
Nhỏ ngày đi chỉ lặng lẽ cúi đầu
Ngày bước ra đi ba lô trên vai
Giữ trọn lời thề cùng non nước
Giẫu có nắng mưa gian khó nhọc
Nhằn cũng quyết bảo vệ lấy quê hương
Phút cuối chia ly vẫy tay chào em
Người nó thương yêu òa lên khóc
Cố nén nỗi buồn vào tận trong tim
Chỉ biết ôm trặt em vào lòng
Hôn nhẹ lên gò má rồi nó bước đi thôi
Hoàn thành nghĩa vụ anh sẽ chở
Về cố chờ anh nhé người yêu ơi
Rồi xe dần lăn bánh bóng dáng
Bé nhỏ dần khuất xa
Vẫy tay lần cuối cố nở nụ cười
Dặn lòng em sẽ đợi anh mà
Hai năm quân ngũ tám trăm giấc ngủ
Nhưng sao anh thấy dài lê thê
Hai năm quân ngũ trả nợ non sông
Cố gắng vượt qua đợi ngày về
Nhưng sao cuộc đời sao lắm đau
Thương đày đọa thân tôi như thế đấy
Tình yêu bé nhỏ tôi giữ trong
Tim bỗng dưng tan vỡ cuốn theo mây
Phận là thằng lính sau này xuất ngũ
Chẳng có danh phận chẳng tương lai
Phận là thằng lính hai bàn tay trắng
Khi quay chở về chẳng hơn ai
Phận là thằng lính vất vả đêm ngày
Rồi khi ngoảnh lại có được chi
Chỉ thấy niềm đau hòa cùng nước
Mắt tuôn rơi tầm tã ngày biệt ly
Rồi những dòng thư tới anh thưa
Dần rồi anh chờ mãi chẳng thấy đâu
Lá thư cuối cùng rung rưng nước
Mắt anh chỉ vội đọc được mấy câu
Gửi anh nơi xa thương mến xin
Đừng mong nhớ về em
Ở nơi quê xa em đang hạnh phúc
Có người lo lắng em từng đêm
Trái tim tôi quặn thắt phận thằng lính trẻ xa quê
Ba lô súng mũ vượt mọi gió xương
Cũng chỉ thầm mong đợi ngày về
Nào có ngờ sau bao lời em hứa
Giờ em cất bước theo người ta
Tôi vội hành quân ngày đêm vất
Vả em thì vội bước lên kiệu hoa
Trời mùa hè nắng cháy rồi lại gió thu sang
Mỗi đêm anh mơ giật mình thức
Giấc nhìn ra chỉ thấy cánh lá vàng
Những ngày cuối tuần anh ra ghế
Ngồi người thân tíu tít kéo vào thăm
Bạn bè vui vẻ bên cạnh người thương
Chỉ mình anh lặng khóc âm thầm
Giờ em đã theo chồng thành
Cô dâu mới nhà người ta
Ngày anh xuất ngũ cứ thế đến gần
Nhưng sao anh thấy ngày một xa
Gục đầu ba lô nó òa lên khóc
Một mình nơi viễn xứ xa xôi
Hai năm nghĩa vụ trả nợ non sông
Giờ đây anh mất em thật rồi
Hai năm quân ngũ tám trăm giấc
Ngủ nhưng sao anh thấy dài lê thê
Hai năm quân ngũ trả nợ non sông
Cố gắng vượt qua đợi ngày về
Nhưng sao cuộc đời sao lắm đau
Thương đày đọa thân tôi như thế đấy
Tình yêu bé nhỏ tôi giữ trong
Tim bỗng dưng tan vỡ cuốn theo mây
Phận là thằng lính sau này xuất ngũ
Chẳng có danh phận chẳng tương lai
Phận là thằng lính hai bàn tay trắng
Khi quay chở về chẳng hơn ai
Phận là thằng lính vất vả đêm ngày
Rồi khi ngoảnh lại có được chi
Chỉ thấy niềm đau hòa cùng nước
Mắt tuôn rơi tầm tã ngày biệt ly
Hoàn thành nghĩa vụ tôi quay trở
Về quê hương với hai bàn tay trắng
Gặp lại mẹ cha ghé thăm bạn bè
Cố nở nụ cười thật cay đắng
Hỏi thằng bạn thân tôi người yêu tao đâu rồi
Ngày mày ra đi nó quay lưng bước
Nó theo thằng khác rồi mày ơi
Ừ thân tôi là lính sau
Này làm gì có tương lai
Chỉ có sao vàng in trên mũ cối
Ba lô co cóc khoác trên vai
Phận là thằng lính vất vả đêm ngày
Phận là thằng lính có được chi
Hai năm quân ngũ em hứa em chờ
Sao giờ em nói lời biệt ly
Hai năm quân ngũ xa cách gia đình
Xin hãy chăm sóc người tôi thương
Ba lô súng mũ còn nặng trên vai
Vẫn còn đi bảo vệ quê hương
Giờ em đâu còn nhớ tới thằng
Lính chẳng có tương lai
Vẫn một lời thề thủy chung son sắt
Quân xanh màu áo vẫn không phai
Phận là thằng lính xương gió đêm ngày
Mong giữ lời thề với núi sống
Trái tim đau nhói quặn thắt từng cơn
Ngày em gửi tặng cánh thiệp hồng
Hai năm nghĩa vụ 800 giấc ngủ
Người ta bỏ tôi như thế đấy
Hai năm nghĩa vụ xa mặt cách lòng để
Rồi lời hứa cuốn theo mây
Hai năm nghĩa vụ nào ngờ tay
Trắng nào đâu có ngờ anh mất em
Trước ngày anh đi em hứa thật nhiều
Em hứa những gì em nhớ xem
Em hứa một lòng một dạ em sẽ luôn
Luôn đợi chờ anh mãi mãi mãi
Nhưng sao thời gian xa cách bây
Giờ thay đổi em lại chờ đợi ai
Cũng vì nghĩa vụ trả nợ non sông
Để rồi trái tim anh vỡ nát
Tình yêu khi xưa trao anh giờ đây
Em lại đem chao cho người khác
Anh đi nghĩa vụ em đi theo ai để khi
Một mình anh ngơ ngác
Cuộc đời thằng lính có tội tình chi
Mà sao người ta nỡ phụ bạc