Liên Khúc Trữ Tình
Sáng Tác: Nhiều Tác Giả
Beat : Cherry_Nguyễn
*Tâm Sự Với Anh*
Anh vô tình
anh chẳng hiểu cho em
trong những đêm sầu đau
Giờ trách anh
đâu phải để bắt đền
nhưng tại vì em buồn
Vì hai đứa ta
hai cuộc đời như một
Chung một niềm sầu
từ lúc tuổi hai mươi
Trong lúc vòng tay em
chưa tròn ân ái
Nên nhiều đêm thức giấc
em lo sợ đơn phương
Thương nhau rồi
em thường sợ khi xa
em mất đi người yêu
Lòng ước mong
hoa pháo nổ đỏ đường
nhưng mộng lòng không trọn
Vì sao thế anh
chắc một mình anh hiểu
Anh thường bảo rằng
tình cảnh dù chông gai
Anh vẫn là anh yêu
muôn đời muôn kiếp
Nhưng làm thân gái
lỡ yêu nên sợ thương đau
Con xin ơn trên
cho con lấy được
người con yêu suốt đời
Cho người yêu con
thương con thật nhiều
như trầu yêu mến cau
Anh ơi hay chăng
em đang khóc thầm
vì đôi ta lỡ làng
Trên vùng ăn năn
xin anh hiểu rằng
em chỉ yêu mình anh
Em cam chịu
chấp nhận sự yêu anh
trong trái ngang khổ đau
Phận số em
thượng đế như an bài
cho cuộc đời bé nhỏ
Vì sao thế anh
chắc một mình anh hiểu
Anh thường bảo rằng
tình cảnh dù chông gai
Anh vẫn là anh yêu
muôn đời muôn kiếp
Nhưng vì em bối rối
nên tâm sự đêm nay
*Sao Chưa Thấy Hồi Âm*
Theo năm tháng hoài mong
Thư gửi đi mấy lần
Đợi hồi âm chưa thấy
Anh ơi nhớ rằng đây
Còn có em đêm ngày
Hằng thương nhớ vơi đầy
Ngày đi người đã hứa
Toàn những lời chan chứa
Còn hơn gió, hơn mưa
Mỗi tuần một lần thư
Kể nghe chuyện sương gió
Kể nghe niềm ước mơ
Nhưng anh vắng hồi thư
Hay là anh hững hờ
Hoặc là anh không nhớ
Em đâu khác người xưa
Ngày lẫn đêm mong chờ
Tình yêu nói sao vừa
Từ lâu đành xa vắng
Đời trăm ngàn cay đắng
Hỏi anh biết hay chăng
Chỉ cần một hồi âm
Là em mừng vui lắm
Cớ sao anh phụ lòng?
Ngày xưa anh còn nhớ
Nàng Tô Thị bồng con ngóng trông
Thời gian đã hoài công
Người thành đá
ngàn kiếp yêu thương chồng
Ngày nay em nào thấy
Lòng chân thành của tình thế nhân
Tìm đâu trong tình yêu
Được bền lâu
để kiếp sau không sầu
Em mơ ước làm sao
Cho trọn mối duyên đầu
Đẹp lòng anh yêu dấu
Xưa Chức Nữ, chàng Ngưu
Từng đắng cay dãi dầu
Chờ ô thước bắc cầu
Còn anh từ xa cách
Làm em hờn em trách
Hỏi anh có hay không
Mỏi mòn đợi hồi âm
Thềm hoa đành lẻ bóng
Nhớ thương anh ngập lòng
*Vùng Lá Me Bay*
Nhìn lá me bay
Nhớ kỷ niệm hai chúng mình
Ngày đó quen nhau
Vương chút tình trên tóc mây
Ðôi mắt thơ ngây
Hoa nắng ươm đầy
Ðẹp tựa như lá me bay
Nên tình anh trót vay
Ngày đó yêu nhau
Chúng ta thường qua lối này
Từng lá me bay
Vương gót hài hoa bướm say
Tơ nắng đơm bông
Trên má em hồng
Ðẹp tựa như lá me rơi
Khung trời xanh ước mơ
Ta xa nhau
Lúc hè về vương xác phượng buồn
Nẻo đường thành đô khói ngập trời
Vùng luyến thương ơi
Mùa thu dâng cao
Biết là người yêu đang mong
Xin hiểu giùm
Lửa còn đốt cháy quê hương
Giờ đã xa nhau
Những kỷ niệm xin vẫy chào
Vùng lá me bay
Năm tháng dài thương nhớ ai
Em cố quên đi
Thương nhớ làm gì
Tình mình như lá me rơi
Trên dòng xuôi biển khơi
*Người Tình Không Đến*
Tôi quen biết anh
giữa một đêm thật tình cờ
Sân ga vắng thưa người
và ngoài kia vẫn mưa rơi
Tình chưa thành lời
vì còn ngại tình gian dối
Rồi ta đã quen nhau
và cho nhau phút hẹn hò
Còi tàu vang lên
xé màn đêm thật hãi hùng
Bên nhau phút giây này
sợ ngày mai cách xa nhau
Sợ câu tạ từ
và sợ đường tình hai lối
Thì tôi chỉ xin anh
nếu yêu mình nên thật lòng
Chuyện yêu đương
thương thương nhớ nhớ lạ thường
Đường tôi về đêm nay
gió khuya lạnh buốt qua tim
Ánh đèn thật buồn
cô đơn càng rét mướt
Nhớ người thật nhiều
đành gọi thầm tên thôi
Tôi theo lối xưa
đến tận nơi mình hẹn hò
Hôm nay phố đông người
ngại ngùng tôi đứng trông anh
Đợi qua từng giờ
lòng càng bồi hồi xao xuyến
Và tôi bước bâng khuâng
vì chua cay lẫn thẹn thùng
Trở lại sân ga
đón tàu tôi về một mình
Bao nhiêu ước mơ đầu
chìm vào cơn nước trôi mau
Tình yêu là mộng
thành bọt bèo vào mây khói
Tàu đêm vẫn âm u
mang người tình vào thiên thu
*Tình Ngăn Đôi Bờ*
Lặng buồn nhìn dòng sông
Đâu rồi bao kỷ niệm
ngày xưa hai chúng mình
Cùng đùa vui ngoài hiên
chơi trò chơi trốn tìm
Em hồn nhiên tóc mềm
Thả con thuyền giấy
trôi lênh đênh cuối sông
Còn đâu ngày ấy
em thơ ngây má hồng
Cách trở nghìn trùng
Pháo đỏ rượu nồng
nay đưa em bước theo chồng
Chuyện đời hợp rồi tan
thôi đành em lỗi hẹn
Đò đưa sang bến buồn
Ngoài trời mưa còn rơi
nên lệ khô héo rồi
Tâm hồn anh rối bời
Những câu thề ước
nay trôi xa bến xưa
Dòng sông lạnh lẽo
lưa thưa đôi cánh bèo
Trách mình phận nghèo
Để rồi chiều nay
nghe cô liêu đến trong lòng
Nước cuốn trôi con đò về phương ấy
Sống quê người lặng lẽ giữa trời mây
Em sang sông
hiu hắt mảnh trăng gầy
Sông còn đấy
mà người thương nào thấy
Chiều nay trông cánh cò bay
Nhớ người xưa xót xa trong lòng
Em lấy chồng cách một dòng sông
Đò ngang không có tình ngăn đôi bờ
*Người Thương Kẻ Nhớ*
Anh đi rồi một mình tôi ở lại
Đêm bỗng dài nghe lạnh đầy bờ vai
Người đi vương nỗi nhớ
Người ở lại mang nỗi chờ
Ngõ hồn cô quạnh bơ vơ
Chỉ còn lại một vần thơ
Anh đi rồi nửa hồn tôi khờ dại
Trăn trở hoài
những kỷ niệm ngày xưa
Ngày tôi anh gặp gỡ
Ngày tạ từ tay vẫy chào
Mềm lòng chấp nhận xa nhau
Bởi dòng đời tựa sóng dâng cao
Anh ra đi nơi trời xa xứ lạ
Nhắn gửi gì về miền đất quê ta
Anh vô tư hay là anh vẫn nhớ
Những con đường tình tự ngày qua
Anh đi rồi có nghĩa là xa xôi
Tôi ngóng chờ cũng chỉ là chờ thôi
Làm sao ngăn được bước
Người ở lại chung hướng đời
Tình mình nay đành chia phôi
Mắt lệ buồn tuôn mặn bờ môi
Cherry_Nguyễn