? Một Chuyến e Hoa ?
? Vì Trong Nghịch Cảnh ?
Nuốt lệ làm vui nhìn chiếc e hoa
Em ơi thôi đành dang dở tình.. ta
Còn đâu câu nói ban đầu
Tình đôi ta khó phai màu
Bây giờ tại sao đành ôm khổ.. đau.
Ước hẹn rồi đây trả với trăng sao
Em ơi non mòn biển cạn gì.. đâu
Ngày ưa chung lối chung mộng
Mà nay sao cách a lòng
Anh nhìn e hoa lòng vẫn lạnh lùng.
Anh ơi! đừng trách nữa
đừng nói chi thêm
Sẽ hẹn nhau.. kiếp nào
chồng thư em còn giữ
Ðể mai kia còn nhớ
đến anh với bao kỷ niệm
Những ngày êm đềm
sống bên người.. yêu.
Phũ phàng tựa như một giấc chiêm bao
Em ơi bây giờ ân tình còn.. đâu
Lời thư thay cánh thiệp hồng
Người không yêu sẽ kêu chồng
Thương giùm phận em là kiếp má.. hồng.
Mình không duyên nợ.. đừng chờ em.. ơi!
chẳng phải tại ta chẳng trách ở.. trời
Đời mình sinh trong gia giáo
Tại vì ta không lỗi đạo
Nên mình đành phải a.. nhau.
Tình yêu dang dở.. là tình trong.. mơ
Khi chúng mình yêu đâu biết chữ.. ngờ
Một trời mây giăng tim tím
Cuộc tình hai ta sắp lịm
Chỉ còn hình bóng trong tim.
Hãy khóc.. đi em
khóc cho núi lở non mòn
Cho lòng tôi vương vấn.. thêm.
Hãy khóc.. đi anh
thế nhân trở về cát bụi
Chỉ còn em với anh.. thôi.
Làm sao chống lại định mệnh đôi.. ta
Yêu chẳng gần nhau duyên mới nhạt.. nhòa
Đường tình ta không chung lối
Đừng buồn a nhau quá.. vội
Chỉ vì nghịch cảnh em.. ơi!
Đường tình ta không chung lối
Đừng buồn a nhau quá.. vội
Chỉ vì...
nghịch.. cảnh em.. ơi!