( lý mỹ hưng )
( nữ ) Người ơi
sao đành dối gian ân tình
ngày mong tháng đợi
bây giờ chắc không còn gì
Ngày mai đèn hoa pháo cưới
tưng bừng đón dâu
Anh với người ta
đắp xây ước mơ dài lâu
(nam)nói sao bây giờ
nỗi niềm làm sao em hiểu
Trái tim chung tình vẫn yêu
thương hoài người ơi
( nữ )Nói chi những lời để em
càng thêm đau xót
Trái tim chung tình của anh
vong..phụ..tình..em....
( câu 1 )
(nam)
Giờ đây anh biết phải làm sao
trước tình cảnh đớn đau
mà không một lời nào phân..tỏ...
Đâu phải là anh thay lòng đổi dạ
mà phụ khó tham sang bội ước..
...vong...
...thề...
Lòng anh đây
đang bấn loạn tư bề.
Hờn trách làm chi
cho tình thêm cay đắng
Khi anh vẫn còn
tha thiết mãi yêu em
( nữ )Gia cảnh em nghèo
nên biết phận gối rơm
Đâu dám trèo cao
mong cùng ai nên duyên nợ
(nam)Cũng bởi gia đình
ép buộc cuộc lương duyên
Đạo làm con
anh giữ tròn chữ hiếu...
( câu 2 )
( nữ )Rồi mai đây
pháo hồng rực rỡ
Rượu tân hôn
cạn chén tưng bừng...
Tiếng cười vui
chúc tụng vang lừng
Đó là giây phút
hồn em như tắt lịm
Như tống biệt cuộc tình
ra biển cả mênh mông
(nam)Nghe tiếng thở than
đứt đoạn mối tơ lòng
Mà anh nghe
như trăm ngàn dao cắt
( nữ )Trời mưa buồn
nên giọt sầu hiu hắt
Em một mình
mòn mỏi đứng trông mong...
( ngâm vào lý con sáo )
( nữ )Anh hỡi mai này
cách biệt nhau....
Anh vui duyên mới
em sầu đau...
(nam) Định mệnh chia xa
đành chấp nhận...
Số mệnh an bài
anh thầm trách hóa công....
..sao...
Nỡ khiến xui
Đôi ngã đôi đường chia ly
Thà đừng gặp gỡ nhau chi
Để bây giờ lệ ướt hen mi
( nữ )Lòng em tan nát tơi bời
nghe từng giọt đắng rã rời
Mưa vô tình
gieo buồn cho thế nhân
Như tiếng than nỉ non lòng em
(nam)Lần sau cùng anh lau mắt em
Mai mốt đây phải xa lìa nhau..
( câu 5 )
( nữ )Anh ơi!...
em nào đâu trách hơn anh
hay thở than cho hoàn cảnh...
Nhưng chỉ buồn cho thân phận của em
một lần dang dở nên mắt lệ trào tuôn
mặn đắng....
...môi.....
...mềm....
Nhớ những ngày xưa
mình hạnh phúc êm đềm...
Mà nay phải chia xa
mỗi người một ngã
Anh vui bước bên người
em thầm lặng đơn coi.
Những lời thề thốt trên môi
giật mình như đã qua rồi giấc mơ.
Ân tình đẹp tựa vần thơ
mà nay đứt đoạn
dây tơ phũ phàng.
( câu 6 )
(nam)Cũng bởi gia đình
áp đặt cuộc hôn nhân
Vì đạo hiếu song thân
nên duyên mình dang dở
( nữ )Phận gối rơm
nên em đành chấp nhận
Hai bên gia đình mình
không hộ đối môn đăng
(nam)Nỗi đau này
ai có thấu hay chăng
Vì tròn chữ hiếu thân
nên làm người phụ bạc
Hôn lễ tưng bừng
nhưng tim lòng tan nát
Tiếng pháo ầm vang
như xé nát tim này...
( nữ )Rồi anh sẽ nguôi dần
mà vui vầy bên vợ
Tháng rộng năm dài
hình bóng cũ mờ phai
Còn em lặng lẽ tháng ngày
Một kiếp lỡ làng
chôn chặt niềm đau...