Anh lại say rồi…tìm men bia để lao vào…
Trên tay giờ còn cầm điếu thuốc không ai cấm cản thì sao nào?
Đâu còn người nào để thấu rõ…bản thân cũng chẳng có vùng cấm…
Để anh làm nhạc cách chân thật nhất giờ cho người nghe sẽ cùng thấm…
Em hiểu bản thân anh đúng không…hành động đôi khi theo cảm tính..
Vì vậy trong chuyện yêu đương mọi sự đau khổ là do anh đảm chính
Giờ không có em phải sống tốt…buồn tủi cũng cố gắng đương đầu…
Vì quá quen thuộc trong chuyện tình cảm…quy luật thì cũng là cương cầu..
Nhưng không để bản thân dại dột…giờ tìm cái mới hay cái tôi… ?
Ai sẽ trả lời được câu hỏi đó…dù cho hồi đáp đại khái thôi…
Mọi sự dày vò hình thành ở tâm … trong anh giờ cũng đã dần tiến hóa…
Mức chai sạn cũng đâu thể tả…nhưng có thể ví như là phiến đá…
Hứa với lòng hôm nay nữa thôi ngày mai sẽ sống một cách tính cực…
Cũng quá lâu ngoài lớp vỏ bọc thì công nhận rằng anh vui ít thật
Anh thất bại trong từng mọi mặt…còn em giờ là người đã thắng thế…
Còn phần anh…thì cũng quen rồi…từ từ đón nhận từng vị đắng kế…
Những hoài niệm anh vẫn còn giữ…nhưng giờ sẽ để thời ấy qua đi…
Viết về em thì xin lỗi không…người có bận tâm thì hát ca chi ?
Nốt bài nhạc rồi vứt bỏ hết…Tình cảm giờ cũng chẳng tha thiết
Mọi nỗi buồn anh sẽ quên hết…. đành đem con beat này để ra giết
Đem vào nhạc những từ ngữ buồn, anh vẫn sống một cách quy cũ
Ôm ấp cả một thời đã qua, ôm cả hình ảnh của em khi ngủ
Anh từng hỏi về chuyện sức khỏe, anh mệt ai đến thăm nôm
Chỉ mỗi anh tự hành hạ mình , sẽ ổn trở lại sau bốn năm hôm
Anh thấy mình lạc ở nơi vắng người, em ở nơi chốn phồn hoa
Điều vui vẻ rồi sẽ lan tỏa, nhưng cũng chỉ là những tiếng đồn xa
Sao không ở gần anh chút nữa, anh ghét cô độc khi giữa trời khuya
Uống vài ly làm mất tỉnh táo, nếu em uống cùng anh sẽ mời bia
Sự trãi nghiệm của cả cuộc đời, thân trai thì phải nếm phong sương
Anh chưa từng say nụ cười ai hết trừ em vẻ đẹp của đông dương
Thứ anh thấy là đúng sự thật, em lại vờ như mình không biết
Trái tim của anh có dần ấm lại khi giờ bao phủ toàn bông tuyết
Nếu không anh em có người khác, họ lo lắng cho em thiếu gì
Em có chạnh lòng vì anh đau khổ hay chỉ tò mò một cách hiếu kì
Lúc này đây mọi thứ xung quanh, mọi vật anh nhìn đang di chuyển
Tay em ôm từ đằng sau anh ừ không thực tế, là anh suy diễn
Trước đây anh không trân trọng ai, có phải là mình đang trả giá
Em là dữ liệu còn ở trong đầu mà suốt đời không thể mã hóa
Quá nhiều thứ gắn bó cùng anh, rồi nhẹ nhàng làm đôi mắt ướt
Ý nghĩa thật sự tiếng cười là gì trong khi anh nhìn rồi bắt chước
Những hoài niệm anh vẫn còn giữ…nhưng giờ sẽ để thời ấy qua đi…
Viết về em thì xin lỗi không…người có bận tâm thì hát ca chi ?
Nốt bài nhạc rồi vứt bỏ hết…Tình cảm giờ cũng chẳng tha thiết
Mọi nỗi buồn anh sẽ quên hết…. đành đem con beat này để ra giết
Đem vào nhạc những từ ngữ buồn, anh vẫn sống một cách quy cũ
Ôm ấp cả một thời đã qua, ôm cả hình ảnh của em khi ngủ
Anh từng hỏi về chuyện sức khỏe, anh mệt ai đến thăm nôm
Chỉ mỗi anh tự hành hạ mình , sẽ ổn trở lại sau bốn năm hôm