Mẹ anh có nhắc về chuyện chúng mình... lâu không thấy con bé sang thăm
Có theo dõi em trên facebook... mới biết là em hẹn ước sang năm
Ấy thế mà không lời chào...Thằng em bin thì nhắc mãi
Chị hai hứa mua xe cho em... thằng bé trông ngóng đêm ngày khắc khoải
Nói má nghe chuyện hai đứa... có phải xa rồi có phải hông
Bây không nói má có biết chi... làm má đêm ngày cứ mãi trông
Ủa mà ăn hỏi rồi hả con?... mới đây mà cũng mau ghê
Tấm ảnh cô dâu nhìn nó đẹp... à giờ em cũng hẹn ước phu thê
Nhắn đến em lời mẹ gửi... chúc cho cháu mẹ hạnh phúc muôn phần
Ôm niềm vui ôm hạnh phúc... còn thứ không tốt nên cứ buông dần
Buồn của anh nhưng cố cười... có gì đâu mẹ chuyện đôi lứa
Mãi mãi là do con không tốt... nên đường em về có họ đưa lối
Không buồn không giận gì nhau nữa... chúc nơi ấy hạnh phúc về sau.
Anh sẽ dự ngày vui hôm ấy... Để chứng kiến cả 2 kề nhau
Xem như là hết duyên vậy... gả cho người đó cũng tốt mà
Thâm tâm này anh mừng cho em... và rồi sắp tới ngày tốt và.
- Chúc Mọi Người Giao lưu và Nghe Nhạc Vất Vả -
Mẹ anh có nhắc.. nhắc chuyện mình... nhắn con bé năm đó về đây
Sao em đi không lấy lời chào... câu chuyện tụi mình mẹ chẳng hề hay
Năm tháng trước nó hay về... bất chợt bây giờ chẳng thấy nữa
Chẳng liên lạc chẳng lời hỏi thăm... thế nó sắp cưới hay rồi chưa
Nghe mẹ hỏi mà lòng buồn.... Đâu đó chuyện cũ cứ gợi lên
Một thời mình vì nhau... Sau cùng chuyện mình anh đợi quên
Quên năm tháng của 2 đứa... Gia đình 2 bên cũng thuận lòng
Quên lời hứa hẹn ước phu thê... sau này chúng ta là vợ chồng
Đáp lại mẹ anh cười mỉm.. Dạ thôi để mọi thứ ngủ yên
Con và em không còn yêu nữa... chắc tại tới đây đã đủ duyên
Em thì giờ sắp lên xe hoa... thiệp hồng sắp tới cũng trao mời
Sẽ thật đẹp trong ngày trọng đại... Và hạnh phúc trước bao người
Lần sau cuối,Gửi lời cảm ơn... cho những năm tháng mình đi qua
Xin lỗi vì không làm tốt... trách nhiệm lúc yêu đến khi xa
Ai cũng tiếc cho tụi mình... Thế anh hỏi em tiếc không?
Nhất là mẹ.. Nhớ em nhiều... nếu anh không nói em biết không ?
- Chúc Mọi Người Giao lưu và Nghe Nhạc Vất Vả -
Có tiếc không em.. Chuyện chúng mình... sao lại để dở dở dang dang
Trang giấy trắng anh chưa kịp vẽ... Sao đành lòng lại nở sang trang
Nhiều lần mẹ nhắc nhưng anh không chắc... Nên anh không dám nói lời nào thêm
Chỉ trách mình chưa đủ cố gắng... nên để nỗi buồn gói ghém vào đêm
Em luôn cần 1 người hoàn hảo... hoàn hảo đến từng lời ăn tiếng nói
Ngược lại anh 1 kẻ khô khan... cộc lốc nên nhiều lần mang tiếng dối
Người chê trách kẻ khinh khi... sao em lại yêu 1 gã tầm thường
Những lời dị nghị họ dồn vào anh... em có từng nghĩ rằng đã làm đường
Anh lầm tưởng... Rồi đến 1 ngày họ báo tin vui
Tin em lấy chồng và dường như đã... Sắp đặt mọi thứ xong xuôi
Lòng đau nhói nhưng vẫn cố cười... Cố tỏ ra là mình ổn
Em diện cho mình 1 hình hài mới... còn anh luôn tìm cách lẫn trốn
Em và mẹ anh điều thương cả... những để mẹ buồn chắc chắn là không
Phải quên đi người từng rất yêu... 1 người chẳng còn nhớ và mong
Hạnh phúc với thì anh đơn giản lắm.. không có tiền cứ muốn là mua
Tuổi thanh xuân em không còn nữa... và anh cũng vậy cứ thế già nua