MƯỜI THƯƠNG
Tác Giả: Loan Thảo
Trình Bày: Minh Cảnh – Thanh Kim Huệ
Đăng bài : TranTran1307
K : Kép
Đ: Đào
Chúc các bạn ca hát vui vẻ....
Nhạc:
K: Một thương tóc xõa mơ màng
Đ: Hai thương anh ăn nói
dịu dàng mà lại có duyên
K: Ba thương má lún đồng tiền
Đ: Bốn Thương, thương đôi mắt
như sao hiền mùa thu
K: Năm thương, năm thương
em biết trông chờ
Đ: Sáu thương là thương
anh vững cương thường
K: Bảy thương, thương nết ở
Đ: Trăm đường anh khéo khôn.
Vọng Cổ: Câu 1:
K: - Sao vua chín cái nằm kề
thương em từ thuở
mẹ về với cha…
Sao vua chín cái nằm ngang
thương em từ thuở
mẹ mang trong…lòng...
Sao vua chín cái nằm chồng..
Đôi má em hồng
hàm răng em trắng,
cho anh ngơ ngẫn
chín nhớ mười thương.
Một thương tóc xỏa mơ màng,
hai thương lời nói
dịu dàng có duyên.
Ước gì anh cưới
được người vợ hiền,
anh cất nhà vàng,
anh lót đàng bằng nhung gấm…
Câu 2:
Đ: - Thôi anh ơi hãy để em đi
chọc ghẹo làm chi tội nghiệp,
kẻo cô bác người ta
biết được mà mẹ cha
chẳng đặng vui lòng.
Bảo em sao
học thói bưởi bồng.
Ra đường liếc xéo liếc xiêng,
đi ngang về tắc
cho xóm giềng mĩa mai.
Thôi đừng trêu
ghẹo nữa anh ơi,
để em về kẻo trời
chiều nắng xế.
Để em về kẻo cha mẹ đợi,
chuyện cả một đời
anh gấp gáp mà chi…/
Nhạc:
K: Tám thương trong
trắng tâm hồn
Đẹp tươi, đẹp tươi
như ánh trăng tròn đầu thôn
Đ: Chín thương là
thương tiếng cười giòn
Ngàn năm gỗ đá
cũng còn ngất ngây
K: Mười thương em xinh
quá là đôi bàn tay
Đ: Bàn tay mang dệt
mộng cho ngày tương lai
Để cùng anh
xây đắp cho ngày mai
K: Tình yêu thương
chan chứa giữa trời bao la.
Vọng Cổ: Câu 5:
Đ: - Anh ơi!
Nếu anh thật dạ thương em
chứ không tính chuyện
một ngày một bữa…
Xin anh hãy cậy người dạm hỏi
chứ đừng chặn đường đón ngỏ
mà thiên hạ họ chê…cười.
K: Đã thương em là
thương cả một đời(--).
Cũng lắm lần anh muốn
nhờ mai cậy mối,
nhưng phiền một nổi
cha mẹ khó khăn.
Đ: Tiếng đồn cha mẹ em hiền,
chỉ trọng điều nhân nghĩa
chứ bạc tiền chẳng tham.
Có khó khăn chăng
là sợ con mình hư hỏng,
chớ khó khăn chi
cái chuyện vợ chồng./
Câu 6:
K: - Chim bay về núi đường xa,
đưa em một đổi không lẽ
cha mẹ già lại
quá khắc khe.
Đ: Cha mẹ già
không quá khắc khe,
chỉ sợ em dễ dãi
rồi anh cười chê em.
K: Thương em
trong trắng tâm hồn,
ý ăn nết ở trăm
đường khéo khôn.
Về nhà chín nhớ mười thương,
vào mơ ra tưởng sao
em không thương chút tình.
Đ: Thương ai em mới giữ gìn,
chứ tấm chân tình
em đâu phụ lòng anh(--).
K: Nhờ thầy coi
tháng tốt ngày lành
Thưa cùng cha mẹ
cho mình đẹp đôi.