Ngày mai nếu nhân thế tăm tối
Sẽ không ngần ngại,ở bên chàng
Dùng lặng im, kiên quyết
Đối kháng với cả trần thế
Một ngày cả nhân thế
Tất cả, ngấm trong tuyệt tình mà nổ tung
Nguyện dùng kim vì người vá nên kí ức thuở xưa…
Cùng ngắm nhật nguyệt cứ luân phiên
Cùng ngắm nhìn biển cả đổi thay
Cùng góp một chữ, góp một lời
Phổ vần thơ tựa bao kí ức
Cùng đổi thay tất cả thơ ca
Cùng bước qua bát hoang nghìn trùng
Chỉ do chàng, chẳng hiểu về ta
Nhưng lại như huyết
Chảy vào tận trong trái tim…
Chàng là duyên
Cũng là kí ức mãi tươi đẹp, trong ta
Đừng hận thiên
Chàng đẹp nhất chính lúc nở nụ cười
Một lần nữa
Những chuyện cũ tất cả ùa về trong đầu
Đừng oán ta chẳng thể ở bên
Nhớ rằng ta mãi trong tâm, chẳng rời đi đâu…
Ngày duyên số cho ta gặp nhau
Bỗng trong cơn mê chợt hiểu ra
Thì ra trên trần thế
Chẳng có thứ chi hoàn hảo
Thời gian không ngừng trôi
Hờ hững giống như hoa khai, tựa hoa tàn
Mà chàng ở tại đây với ta, nhất mực dịu dàng
Cùng ngắm trăng Mai Hải trên cao
Cùng nắm tay ngước nhìn cầu vồng
Cùng với ta gom hết tương tư
Kê một thang triệt bao kí ức
Cùng với ta năm tháng bên nhau
Lệ đã rơi, viết kết cục ta
Hãy nhớ ta chẳng hề lùi bước
Vẫn mãi ở bên, cùng chàng vượt qua bóng đêm
Chẳng lìa xa
Không nhẫn tâm cắt dây tơ hồng, luyến lưu
Biệt ly oán
Là chông gai chắn phía trước vẹn toàn
Chỉ cầu mong
Không nhìn nhau nắm tay, lệ tràn khóe mi
Vì cả hai tiến về ngày mai
Cũng vì ta giữ trên môi nụ cười năm xưa…
Nếu quay ngược thời gian
Vẫn nguyện sẽ dùng tất cả những gì mà ta có
Vì tương lai
Cho dù ta sẽ không bên chàng
Thế nhưng sẽ hiểu được ta với người là tình yêu chân chính
Chàng là duyên
Cũng là kí ức mãi tươi đẹp, trong ta
Đừng hận thiên !
Chàng đẹp nhất chính lúc nở nụ cười
Một lần nữa
Những chuyện cũ tất cả ùa về trong đầu
Đừng oán ta chẳng thể ở bên
Nhớ rằng ta mãi trong tâm, chẳng rời đi đâu…
Vẫn luôn trú ngụ trong tâm
Sẽ mãi không xa lìa…