Lạc lõng đứng giữa
ngã ba đường ngày hôm nay
Chơi vơi trong cơn đau
chấp nhận số kiếp nhân tình
Rồi lúc ấy..phải chịu lời nguyền thương thân
Suốt đời này cũng chịu là người đứng sau
Vì đâu giờ đây lòng này quá yếu mềm
Và giờ khi chiếc mặt nạ anh
hằng đeo dần buông dần
Em sẽ thấy anh tội lắm
em sẽ thấy tất cả nỗi đau
Anh chịu cho em…
Và mưa đừng rơi nặng trĩu thêm cõi lòng
Tan nát đau đớn
để giờ anh phải buông trôi tất cả
Đâu còn gì đâu mà nhớ
Đâu còn gì đâu mà vấn vương
Giấc mơ giờ đau thương….
Những nỗi ấm ức anh biết cất vào đâu?
Còn lại những đợi chờ
anh phải hối tiếc đến bao giờ?
Sao em nỡ…bỏ quên một người đằng sau
Bao nhiều năm ân tình…giờ ở ở nơi nào?
Vì đâu giờ đây lòng này quá yếu mềm
Và giờ khi chiếc mặt nạ anh
hằng đeo dần buông dần
Em sẽ thấy anh tội lắm
em sẽ thấy tất cả nỗi đau
Anh chịu cho em…
Và mưa đừng rơi nặng trĩu thêm cõi lòng
Tan nát đau đớn
để giờ anh phải buông trôi tất cả
Đâu còn gì đâu mà nhớ
Đâu còn gì đâu mà vấn vương
Giấc mơ giờ đau thương….
Và nếu như lúc trước
em không buông lời yêu thương về anh
Thì ngày hôm nay anh không phải giữ
một nỗi đau một mình anh giữ… trong đời
Không thể nói yêu nhau
Giờ đây phải nói xa nhau…
Anh biết mình…cố quên thôi…người hỡi
Và mưa đừng rơi nặng trĩu thêm cõi lòng
Tan nát đau đớn
để giờ anh phải buông trôi tất cả
Đâu còn gì đâu mà nhớ
Đâu còn gì đâu mà vấn vương