Bông Bầu
nhạc : Phi Bằng
cổ : Thanh Hiếu
(nữ)Chiều nay ra sau hè
thấy bông bầu
rụng rơi tả tơi
Trời cứ mưa giông hoài
nên bông bầu
còn lại mấy bông .
(nam)Lòng thấy buồn làm sao
từng bông bầu héo khô
(nữ)Nghe xót xa trong lòng
thương cho đời
con gái long đong
(nam)Còn chi câu ân tình
lứa đôi mình
ngày xưa có..nhau..
(nữ)Người hứa mang cao trầu
nhưng em chờ
mà chẳng thấy đâu
(nam)Trời mấy mùa mưa ngâu
Bầu mấy mùa kết trái
(nữ)Ai nỡ quên câu thề
Ai làm..khổ lòng bầu ơi
(nam)Ai nỡ quên câu thề
Ai làm...........
khổ lòng..bầu..ơi...
( câu 1 )
(nữ)Bầu ơi cứ ngỡ rằng
bầu sẽ mãi tốt tươi
dài dây xanh...lá.....
Ngọn bầu vươn xa
khắp giàn bầu trĩu quả
hoa trắng lung linh..
thơm ngát....
...hương...
...nồng...
Để không uổng công
người chăm bón vun trồng
(nam)Với bao ấp ủ hoài mong
của thời hoa mộng,
thuở ban đầu
hai đứa mới vào yêu.
(lý cái mơn)
(nữ) Nào ngờ đâu
triền miên mưa gió
Giông bão không vơi
bông bầu héo khô tả tơi
Xác xơ rơi
mờ phai sắc
hắt hiu sau hè..
(nam) Lòng quặn đau
thấy buồn làm sao
Xót thương cho..đời hoa
má hồng..
truân chuyên duyên nợ
sầu vương..
(về câu 1)
(nữ) Tại gió tại mưa
tại trời nổi lên giông bão
nên bông bầu
còn lại mấy bông.
Còn em vì ai
mà má phấn phai hồng
tình duyên long đong
dỡ dang đời con gái..
(lý sắc son)
(nam)Anh hứa mang cau trầu
se kết duyên ban đầu
Tình thắm nồng gởi trao
trọn đời mãi bên nhau
(nữ)Anh hỡi anh sao đành
người quên mau
dấu yêu hôm nào
(nam) Người ơi
thấu chăng cho lòng
niềm ưu tư
biết phân cùng ai
(nữ ) Mộng mơ
chốn nao xa vời
Người đi
chết linh hồn tôi
(câu 2)
(nam)Em ơi thương dùm
đời anh nghệ sĩ,
nặng nghiệp cầm ca
yêu tiếng hát cung đàn.
Trả nợ dâu
là bổn phận con tằm.
(nữ)Anh làm đẹp cho đời
bằng lời ca tiếng nhạc,
nhưng đã gieo sầu
gieo khổ cho em.
(lý sâm thương)
(nam)Ôm chí trai ra đi
phương trời xa
một thân cô lẻ
Qua biết bao gian nan
lầm than
lòng chỉ mong sao
(nữ)Ngày quay về vinh quang
đền công ơn
dưỡng nuôi sanh thành
(nam)Gần bên người yêu xưa
cùng chung tay
đắp xây gia đình
(về câu 2)
(nam)Nhưng em ơi tương lai
thì mù khơi mờ mịt,
trôi nổi kiếp phong trần
vô định lênh đênh.
Sợ tiếng thị phi
sợ lời mai mỉa,
bởi chữ hiếu chưa tròn
còn quên bỏ người yêu.
( Nhạc )
(nam) Bầu..ơi...
bông bầu rơi ...
Nỗi nhớ đầy vơi...
như cánh chim xa vời
Anh đi phương trời
mặt em lẻ loi
(nữ)Bông bầu ơi...
Sao mau quên lời..
bao năm trong đời
Thôi qua rồi
tuổi mộng ngày xuân
(nam) Bầu..ơi....
Nơi làng quê...
mãi nhớ người ơi..
Anh hãy quay về
cho tròn
tình duyên sắc son
(nữ) Nơi làng quê..
bao năm em chờ
Không biết bao giờ
bao giờ..
bông bầu hết rơi..
( phi vân vỹ )
(nam)chớ nên trách hờn
người ơi
Phải đâu vong thề
tình em
Anh ấp ôm bên lòng
thầm mong
Đến ngày chung đôi
gần nhau
rượu nồng giao bôi
(nữ) Nhớ...
nhớ thương vô bờ
từng đêm
mắt cay lệ nhòa
chờ mong
bóng anh quay về
Nhưng người đi
vẫn hoài xa xôi
còn đâu
bóng hình chia..phôi..
( câu 5 )
(nam) Em ơi..!
anh đâu phải là
sỏi đá cỏ cây vô tình
hay lạnh lùng như..
băng..tuyết...
Nước chảy về nguồn
lá rơi về cội
anh cũng biết thương..
biết buồn biết tủi
thương nhớ mẹ cha
và nhớ...
...em...
...nhiều...
Tím ruột bầm gan
đòi đoạn từng chiều..
(nữ)Những lúc nhớ anh
em thường ra sau hè ngồi khóc
nhìn từng bông bầu
rơi rụng trong mưa.
(nam)Anh sẽ quay về
khơi lại mối tình thơ,
sưởi ấm con tim
tìm về từng kỉ niệm.
Hát tặng cho em
bài tình ca anh viết,
nếu còn yêu nhau
xin em đợi em chờ..
(chiêu quân_ai)
(nam) Để bông bầu
không còn rơi rụng
Hoa khoe màu
hương hoa ngào ngạt
quyện..đưa trong gió lộng
Bầu đong đưa
trái say nặng quằn
(nữ) Ong bướm về tìm
mật ngọt vờn quanh
Chim trên cành gọi bạn
cùng líu lo
vui hót vang rền
( câu 6 )
(nam)Mưa sẽ ngừng rơi
buồn không còn nữa,
nắng ấm tươi màu
mùa xuân đẹp biết bao.
(nữ)Phụng dưỡng cha mẹ già
đạo hiếu trước sau,
mình sống bên nhau
cùng sớt chia buồn vui cay đắng
(nam) Con cá dưới ao
cọng rau muống ngoài đồng,
đạm bạc muối dưa
mà tình sâu nghĩa nặng.
(nữ) Vẹn gìn
hai chữ sắc son
non mòn biển cạn
lòng không đổi dời..
(nam) Râu tôm
nấu với ruột bầu.
Chồng chan vợ húp
gật đầu khen ngon.
(nữ) Bông bầu
thôi hết héo hon,
không còn rơi rụng
tả tơi sau hè..//